WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
>

Truyện Trần tình 19 năm của 1 thằng công tử coi trời bằng vung

ngủ luôn ấy..Trong giấc mơ em cảm thấy ai đang sờ trán mình và đặt một nụ hôn vào đấy(sau thì mới biết là N hôn thật chứ chẳng phải CDSHT đâu nhé)
Sau đó thì N chăm sóc em thêm 3 hôm nữa thì em mới hết ôm. Mà khi mỗi lần em tỉnh dậy trong 3 ngày đó là lúc nào cũng có N ở bên cạnh nhé. Lúc đó em thiết nghĩ “mình ốm rồi được N chăm xóc thế này cũng hay”
Và từ hôm đó em đã xác định được tình cảm của mình.Phải ,nó không còn là những ngộ nhận của một thằng con trai chưa biết thứ tình cảm đặc biệt đó là gì.Nhưng giờ em đã biêt Là Em Yêu N thật sự và hết sức thật lòng các thím ạh
Và một trang mới mang tên Tình Yêu đối với Em Và N được mở ra……
Thế thôi
Ngày xưa em đến như một cơn gió
Rồi trao tình yêu với ngàn lời hứa
Rằng ngày mai đôi ta gần nhau mãi sẽ ko rời
Trong anh giờ phút ấy in hình bóng em
Rồi những năm tháng êm đềm hạnh phúc
Vụt qua thật nhanh ko kịp tay với
Giờ chỉ còn yêu thương trong những giấc mơ xa vời
Và trong anh giờ đây chỉ còn nỗi nhớ
********************************
Tiếp nhá các thím:
Trong 3 ngày ốm liệt giường đó của em,, em thì được nghỉ học các thím ạ và N cũng thế nhé Im .Mệt mỏi vờ lờ ra chứ chả sung sướng gì khi mà nằm ở nhà cả.Nhắc đến đây thì em thấy thương N vô cùng cực luôn;ẻm hễ đi học thì thôi chứ về là phi lên phòng xem em đã chết hay

chưa liền à,nhiều lúc em cứ tưởng đó là nhiệm vụ , điều hiển nhiên mà ẻm phải làm; có hôm ẻm còn ngủ gục trên giường em nữa kìa,nhìn như mèo con ý,dễ thương phết
Ẻm đã quan tâm,lo lắng ,chăm sóc ân cần ,những món cháo mà chính tay ẻm nấu từ lúc trời vẫn chưa sáng, những thìa cháo mà ẻm đút, những cốc nước cho tới những viên thuốc …..tất cả như khiến mình yêu N nhiên hơn.Ai trong tình cảnh đó mà không mủi lòng cơ chứ,em đâu phải
loại sắt đá gì đâu.
Nếu bất cứ ai nhìn vào thì cũng sẽ phán một câu rằng:
-Mẹ: Hai đứa này bộ yêu nhau hả??? Mà N sao con lo cho nó quá vậy?? Để bác làm cho,con đi nghỉ đi mai còn đi học!!
Phải! Đó chính là câu phán xanh rờn của bậc phụ huynh nhà em chứ nào có ai khác . Hai ngày sau thì má mới biết mình bệnh mới ác chứ,nếu không có N thì chắc mình đoàn tụ ông bà sớm rồi quá.Hic2. Bà chả được làm gì gọi là chăm sóc thằng con trai của mình cả mà toàn là N dành làm lấy
thôi.Nghĩ lại càng thấy thương em vờ k lờ ra…em làm hết chỉ thiếu cái khoản thay đồ hộ thôi.
Rồi sau đó thì em cũng khỏi bệnh,mọi chuyện trở lại bình thường như cân đường hộp sữa,như trướcthôi.NHưng nói gì thì nói thì cũng phải cảm ơn 3 ngày bệnh vừa qua là em đã xác định rõ là em yêu cmnr.Thời gian cứ thế trôi đi mà không chờ đợi một ai cả…..Cho đến cuối năm luôn.Em xin được tóm tắt lại vài dòng:
SÁng thì em vẫn phụ trách cái khoản đưa đón ẻm đi học này nọ các kiểu.Nhưng không còn như trước nữa,hai đứa toàn rủ nhau ra ngoài ăn sáng rồi hẵn đi học.Vui phết.N không còn giữ cái nét lạnh lùng cố hữu thường thấy như trước nữa mà thay
vào đó là những nụ cười lém lỉnh ( nhìn dễ thương phết ) những câu nói trong veo như họa mi,những câu hát ngây ngô như con nít ý.Cơ bản là hai đứa nói chuyện tâm sự với nhau cũng nhiều,N và em dần dần trở nên thân thiết hơn sau cái hôm đó….nhưng đâu đó ẻm vẫn còn giữ khoảng cách lắm, giữ không quá xa cũng không quá gần lăm,ở mức hợp lý thôi.Nhưng em còn muốn tiến xa hơn nữa kìa mà vẫn chưa có cơ hội nên đành phải đợi
vậy
Chiều tối thì được cái em rủ đi chơi là ẻm vui vẻ nhận lời ngay mà chưa biết đi đâu. Lỡ anh đi bán em luôn sao N?? Dại trai quá đi.Hai đứa kể ra thì đi cũng nhiều,khám phá hang cùng ngỏ hẹp tới quán nước hàng rong rồi lại tới quán ăn khuya vỉa hè
( mấy quán này nhỏ nhưng ăn uống thâu đêm cũng được phết đấy ạ)…Hai đứa đi cười nói vui vẻ có người còn khen hai đứa em đẹp đôi này nọ nữa mới ảo chứ.Nói chung là sướng vãi tờ rym lắm nhưng chả sơ múi được gì đâu nhé
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến thôi.Gần cuối năm học thì các thím học sinh lớp 9 bận như thế nào rồi đấy,nên hai đứa chả đi đâu cả mà em phải ở mà kèm cặp với ôn cho N thi cuối kì với chuyển cấp.Nghĩ cũng tội lắm , em thì không sao chứ ẻm thì
học tối ngày có hôm tới 11-12 giờ mệt lắm rồi nhưng vẫn còn học.Trong lúc đó thì những lời động viên từ ba má em có lẽ là tốt nhất:
-Má: Thôi.Ráng ôn, học rồi thi cho đậu nha con
Em thì cũng chả giúp ẻm được gì ,ngoài ôn thi phụ thì em cũng thức chung rồi pha những cốc sữa,những ly chè mà em đi mua về cho ẻm ăn đêm. Công nhận con gai thích ăn ngọt, ăn hàng ác chiến:
-N: Cảm ơn anh nhá.Hi hi
Đáp lại là những nụ cười thoáng chút mệt mỏi của một ngày học tập dài,hết học ở trường rồi lại ở nhà thế này.Cũng cực phết
Bằng sức học và cũng nhờ vào công cuộc ôn thi đầy cam go và khổ nhọc thì N cũng đỗ vào trường chuyên THPT chuyên Phan Bội Châu (là trường em đang học đấy) Ẻm học chuyên Anh nhé.Vậy là từ nay hai đứa em học chung trường cmnr nên cũng dễ đưa đón.Xác định là N còn ở nhà em lâu dài rồi ,tận 3 năm thpt lận mà.Vui bỏ mọe ra đi được
Rồi kì nghỉ hè cũng tới và nhiều biến cố thay đổi cuộc đời em cũng bắt đầu từ đây.Hè thì được nghỉ nên sướng vờ lờ ra.Mà lớp em rủ đi Nha Trang chơi một tuần nên em cũng đồng ý.Định rủ N đi cùng cho vui nhưng mà bỗng nhớ tới cái vụ nhờ mấy thằng bạn mình chặn xe rồi làm trò đó nên em không dám. Không phải là em muốn dấu N đâu nhưng mà giờ tình cảm
của hai đứa vừa mới có chút gì đó gọi là khởi sắt nhưng không nói ra thôi. Nên em cũng đành ngậm ngùi mà đi một mình vậy,bỏ N một mình ở nhà nghĩ cũng tội.
Ở Nha Trang thì cơ bản là cũng vui lắm,nhưng thấy nhớ nhớ ẻm thì phải nên em cũng thường xuyên gọi+ nhắn tin với ẻm thường xuyên . Mong là ẻm không giận mình chứ nếu giận thì chỉ có xác với định là Sad ending cho một câu truyện buồn không tên rồi.
Tuần sau thì em cũng về.Cảm giác nhớ N kinh khủng như là vài năm xa cách chưa gặp vậy. Nhìn em mới mấy ngày mà đẹp , nảy nở ra thì phải. Yêu ghê cơ Chỉ thiếu là lại gần bắt tay rồi ôm hôn thôi.Hỹ hỹ.Nếu làm vậy ngay lúc đấy thì ăn tát chứ chẳng chơi.
Sau đó thì thấy mình cũng có lỗi quá, đi chơi mà không cho ẻm đi theo về lại chả mua quà. Công nhận lúc đó em ngu kinh khủng sao lại quên được cơ chứ. Thấy vậy nên em cũng dẫn N đi chơi lung tung này nọ.
Nhớ nhất là đêm hôm đó .Hai đứa em đã dắt tay nhau đi hóng gió ở Quản Trường Hồ
Chí Minh ấy(dắt là em đèo ẻm chớ không phải là nắm tay nhau đi đâu nhé).Phải nói đây là lần thứ hai em cùng N đến nơi này. Ở đây vẫn vậy, như lần trước thôi nhưng lần này khác lần trước rất nhiều bởi em mang theo cảm xúc yêu thương với người con gái đi bên cạnh em lúc này đây. Chọn một góc đẹp ở núi Chung và ngồi xuống đám cỏ xanh kia. Trên này thì tối om à nhé, cặp naò yêu đương mà lên đây thì chắc chỉ để tâm sự, hun hít,ôm nhau đủ kiểu mà không ai thấy cả nhé.Khẽ nhìn qua N thì thấy ánh mắt ẻm đượm buồn, nhìn xa xăm
trong khoảng không gian không xác định phía trước như đàn có tâm sự thì phải?? Nãy giờ trên đường đi tới giờ ,ẻm toàn im lặng chả nói gì cả.
Thấy thế nên em chủ động trước:
-Mình: Bộ N có chuyện gì hả??
-N:……??? Không nói gì ….quay sang nhìn em và cười . Nhưng ẩn sâu trong nụ cười ấy như gượng gạo, có một nét ưu tư, phiền muộn đang ngự trị. Nó hoàn toàn không giống nụ cười quen thuộc thường ngày, khiến em cũng có một chút thắc mắc, kèm theo đó là sự ngạc nhiên của người con gái đầy xinh đẹp, bí ẩn mà em yêu thương bấy lâu .
Thấy N vậy nên em cũng chẳng hỏi thêm gì nữa. Mà nếu muốn nói thì tự người sẽ kể cho mình nghe thôi. Tầm 3 phút sau thì:
-N: Anh biết sao N lại đến đây?? Sống ngay nhà anh không??- N vừa nói nhưng mắt vẫn đang nhìn về phía trước.
-Mình: Hì….Thì tại N lúc đó lười học dỡ quá chứ gì??-Em cố tạo ra một nụ cười khó nhọc nhằm xóa tan cái bầu không khí chết tiệt này
-N: Không phải vậy đâu anh à.
-Mình: Chứ sao??-Em hỏi lại một câu hết sức ngây ngô.Em biết N học không quá tợ nếu không muốn nói là quá giỏi ý chứ chẳng đùa.Bằng chứng là mấy bài kiểm tra vừa rồi của ẻm toàn 8-9-10 không à, tệ nhất là điểm 7 thì phải. Nhìn mà ngưỡng mộ chết được.
-N: Thì tại….( Sau đó ẻm kể cho em nghe hết)
Đại loại là như thế này ạ. Lúc trước N ở Hà Nội gia đình sống rất là vui vẻ hạnh phúc nếu không có biến cố xảy ra.Đó là khi má N mất 0 Lúc này thì N đau khổ lắm bởi ẻm mất đi một thứ quá lớn, quá bất ngờ mà chả kịp chuẩn bị trước.Khiến cho ẻm bàng hoàng rồi ngả gục xuống. N càng ngày càng ít nói, ít tiếp xúc hơn, nên cái bản tính lạnh lùng cố hữu hiện giờ của ẻm cũng từ đó mà ra cả.
Tầm 3 tháng sau kể từ khi má N mất thì ẻm lại phải chấp nhận cái hiện thực phũ phàng kia. Ba N lấy người mới(tạm gọi là dì nhé) Dì rất tốt với N, cho dù N có nói nặng lời hay cư xử không phải phép thì bà vẫn không trách hay giận gì cả.
Dì là người rất tốt nhưng đáng trách là Ba của N kìa. Thử hỏi, khi vợ chồng còn sống thì yêu thương, lo lắng thế kia mà nay bà mới mất chưa được bao lâu thì ông lại đi lấy người khác về và bắt con gái mình gọi bằng Dì???Thử hỏi có chấp nhận được chăng, chấp nhạn được tất cả chuyện này. N cũng thế thôi, ngay lúc đó em chả thể nào chịu đựng được cái người phụ nữ ấy hằng ngày ra vào nhà mình và vui vẻ bên người đàn ông “Tàn nhẫn” đó. Nên em cũng bắt đầu tụ tập ăn chơi, giao du với đám bạn xấu mà bỏ học như để trốn tránh cái sự thật phũ phàng, tàn nhẫn rằng “em đã mất đi người mẹ thân yêu nay lại mất cả bố” em làm vậy như để quên đi cái cuộc đời xấu xa này mà không biết mình đang tự làm mất chính bản thân mình.
Nhanh chóng kết quả học tập của em bị suy giảm rõ rệt. Trước kia thì em là 1 học sinh giỏi là lớp trưởng gương mẫu của lớp,,là 1 hot girl của trường mà nhiều vệ tinh theo cũng chẳng có gì là lạ cả. Em vốn nổi tiếng thông minh, xinh đẹp, học giỏi , con đại gia ….Ai mà không thích cơ chứ??.Nhưng giờ thì kết quả như các thím đã biết rồi đấy, em.cũng đã bị nhà trường mời lên làm việc vì lý do nghỉ học quá nhiều….Tin này cũng nhanh chóng đến tai ba N . Và ổng cũng đành bó tay nên đưa ẻm về NA và ở nhà em như các thím đã biết rồi đấy.
N nói xong thì im lặng rồi thở dài thôi.Em thì nãy giờ vẫn im lặng nghe N kể và hóng hớt hết toàn bộ , cử chỉ cho dù đến nhỏ nhất.Nghe xong thì:
-Mình: Ùm….-Em nói như mình đã hiểu ra vấn đề mà cũng chẳng biết nói gì thêm nữa.
Lại một khoảng lặng thường thấy giữa cả hai. Cả hai như đang theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình nên chẳng ai nói với ai câu nào.
Mà phải công nhận là nhạc phụ đại nhân này nguy hiểm vờ kờ lờ ra ( Dạ. Con xin lỗi. Con không cố ý đâu ạ) Mục đích của ổng đưa con gái yêu của mình về Nghệ An là để nó khỏi quậy phá nữa, lo học hành, vũng như không xen vào cuộc sống riêng tư của ổng với vợ mới. Nghĩ đến đây thì trong đầu em lóe lên một ý nghĩ:
-Mình: Có khi nào ổng cố tình đưa con gái ổng về ở nhà mình sau thì gả cho mình luôm không ta??? Mà nếu vậy thì quá dữ cmnr “1 mủi tên bắn trúng 2 con nhạn” . Vậy thì em phải cảm ơn nhạc phụ đại nhân vì đã sinh ra và mang đến cho con một người con gái tiểu thư, xinh đẹp, sắc xảo, thông minh, kiêu kì….này rồi.Đoạn này thím nào bảo em CDSHT thì nè nhá.Lúc trước thì em không chắc là thật hay không , cũng có thể là thế lắm.Nhưng sau này được biết là thật các thím ạ
Nhìn qua N, trước ánh đèn hiu hắt, em thấy N đẹp ghê ghớm, đẹp hơn bao giờ hết. Người gì mà xinh dữ trời..À mà hôm nay ẻm vẫn vậy mặc áo thun, quần xịp ý quần short nhé. Ôi, Hai chân ẻm trắng và dài miên man đang dũi thẳng trên bãi cỏ xanh mướt kia. Tầm 5 phút sau thì :
-Mình: Bộ giờ N còn buồn lắm hả?? Mà sao lúc nãy N lại kể cho anh nghe??-Em hỏi 1 câu ngu hết sức nhằm thăm dò tình hình như thế lào.
-N: Ùm…..Mà giờ em thấy đỡ ,Ờ dễ chịu hơn rồi. Mà em không biết sao lại kể cho anh nghe nữa , chỉ muốn có người tâm sự cùng thôi….nên thế ấy mà
Em chỉ cười trừ chứ không trả lời lại. Ắt hẳn nhỏ N này có tình cảm với mình chắc rồi cũng nên.Chứ không sao ẻm lại đi kể với mình mà không phải là một ai khác?? Đây có thể là tín hiệu vui chăng??
-Mình: Thôi. Đứng dậy anh dẫn em đi ăn kem được hông nè??Đừng có buồn nữa !! Ui coi cái mặt xấu chưa kìa..Bleu bleu
-

Trang: « 14567
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Xem Thêm >>
Có Thể Bạn Chưa Xem
* Truyện teen, Yêu Đi Để Còn Chia Tay
* Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!!
* Trường học hoàng gia (Khi tiểu thư trở thành hoàng tử)
* Tiểu thư kiêu kì
* Thằng Lớp Trưởng Cùi Bắp
• Từ Khoá
Tags:

Truyện Trần tình 19 năm của 1 thằng công tử coi trời bằng vung

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Gmail: Nhoc96dt@gmail.com
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON

The Soda Pop