XtGem Forum catalog
WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
>

Truyện Hay - Anh Là Thiên Thần Đen

Đúng lúc đó bà cô chủ nhiệm đi vào, chào mọi người bằng giọng ỏng ẹo thật làm người ta sởn gai ốc!

Thầy hiệu trưởng ra hiệu cho Min chọn 1 chỗ ngồi để đợi. Anh nhếch mép với Ron như muốn nói:”Anh mày đoán thật chả sai!”

-Nào! Cô Natalie, xin cô trình bày lại, rốt cuộc cô muốn kiểm điểm em Ron vì chuyện gì? – Thầy hiệu trưởng lên tiếng

-Thưa thầy hiệu trưởng, thưa ông Lee. Quả thực tôi rất buồn vì thái độ của Ron, em dường như đã không tôn trọng tôi ngay trong buổi học đầu tiên. Em không hề xem tôi tồn tại trong lớp. Em và một nữ sinh nữa hoàn toàn không nghiêm túc trong giờ của tôi. Khi tôi nhắc nhở còn bỏ ngoài tai lời của tôi. Đấy! Mọi người xem, vậy có được không chứ – Bà chủ nhiệm giở giọng ấm ức làm Ron nghe muốn nhũn cả não. Min thì cười thầm:”Với một nữ sinh? Thằng Ron chết chắc rồi!”

-1 nữ sinh à? – Quản gia Lee hơi bất ngờ nhưng không biểu lộ ra ngoài

-Vâng đúng thế! Mà phải rồi! Đáng lẽ tôi phải gọi em nữ đó vào đây luôn mới phải! Trong lí lịch không có bất cứ gì có thể liên lạc được với gia đình của em này. Thật chẳng ra làm sao – Bà cô vừa nói, vừa rút điện thoại gọi cho giáo viên bộ môn của lớp nhắn Sam lên phòng hiệu trưởng

Ron hoảng hốt, giật phăng chiếc điện thoại của Natalie, có Min ở đây, làm sao có thể để Sam vào chứ?

-Thưa cô, thưa thầy, thưa bố! Cô ấy không liên quan đến chuyện này… Là… do con!

Min ngạc nhiên, cô gái đó là ai mà Ron phải bênh vực như vậy?

Cô Natalie bức xúc nhìn quản gia Lee, lại vẻ mặt ấm ức đó, ông chán ngán và nhìn Ron, ông cũng càng lúc càng ngạc nhiên như Min vậy:

-Mau trả lại, cứ để cô bé đó lên đây!

-Nhưng… – Ron đinh phản kháng, nhưng 1 lần nữa cậu phải đầu hàng. Miễn cưỡng chìa chiếc điện thoại ra

Natalie liếc qua Ron rồi giật lấy và bấm số:

-Cho em Sam lên phòng hiệu trưởng hộ tôi nhé! Vâng cảm ơn!

Sam? Nghe cái tên đó khiên Min giật mình. Hình ảnh cô gái đó cứ xuất hiện dai dẳng trong đầu anh…

5 phút sau, có tiếng gõ cửa, thầy hiệu trương lên tiếng cho vào. Khi cánh cửa đang mở ra, tim Ron như ngừng đập. Còn Min bỗng có cảm giác hồi hộp… Đúng là… Đúng là……
Đọc tiếp: Anh Là Thiên Thần Đen – Chương Chương 9
Là Sam!

Min đứng phắt dậy làm cô Natalie giật mình, mọi người ai cũng hướng mắt và phía Min. Và… kể cả Sam, đôi môi hồng xinh xinh của cô cứ há ra mãi, không khép lại được. 4 cặp mắt nhìn nhau, cả phòng không hiểu chuyện gì, Ron thì che mặt lại. Cuối cùng giọng thầy hiệu trưởng đằng hắng:

-Ư… hừm

Min và Sam sau 1 hồi đực mặt mới tỉnh ra. Sam lên tiếng xin lỗi vào chào quản gia Lee, Min thì lườm lườm Ron. Thằng quỷ này, tại sao nó với cô ấy lại học chung, mới ngày đầu còn gây ấn tượng đến nỗi bị mời lên nữa. Min cảm thấy khó chịu nhưng không muốn để lộ ra ngoài. Cậu đang âm thầm suy tính chuyện gì đó, mắt cứ dính chặt lấy Sam.

-Nào cô Natalie! Có phải cô muốn nói đến em học sinh này?

-Vâng! Chính em nữ này và Ron hôm qua đã làm rối loạn trật tự lớp học! Đã vậy còn tỏ thái độ không tôn trọng tôi. Tôi muốn nhắc nhở cũng như kiểm điểm 2 em trước mọi người để lấy lại chỗ đứng của tôi!

Sam cúi gằm mặt xuống, cô không đủ can đảm nhìn ai trong phòng này, kể cả Ron. Quản gia Lee vẫn chưa thật sự nhìn rõ khuôn mặt cô vì từ nãy đến giờ cô như muốn né tránh ông. Lúc này ông lên tiếng:

-Nào! Cô bé! Cháu là Sam đúng không? Hãy ngước lên nhìn ta, ta không phải là ông già khó tính đáng sợ như vậy. Ta muốn nghe cháu nói rốt cuộc giữa 2 đứa đã xảy ra chuyện gì?

Quản gia Lee cứ nghĩ đó chỉ là 1 cuộc tranh cãi rồi dẫn đến xích mích chuyện gì đó. Ron là con trai ông, ông thừa hiểu tính tình nó nhí nhố và còn rất trẻ con. Nhưng nếu là xung đột thì hẳn ông phải bênh vực đứa con gái kia. Ai đời con trai lại gây sự với con gái để ra nông nỗi này? Đúng là cái thằng…

-Ơ… dạ… dạ là… – Sam ấp úng

-Dạ… là con thấy cô ấy dễ thương, định chọc ghẹo 1 chút, ai dè dữ dằn quá nên đâm ra… cãi nhau thôi ạ! – Ron nhào nặn câu chuyện trông không hợp với tình cảnh hiện tại chút nào

Quản gia Lee lườm Ron một cái sắc lẹm làm chí khí của cậu cụp xuống nhanh chóng

-Thật vậy sao cô bé? – Quản gia Lee lại tiếp, thấy Sam tiếp tục im lặng, ông lại liếc Ron:

-Cháu yên tâm, cứ nói đi

đừng sợ, có ta đây, thằng Ron sẽ không dám làm gì cháu!

Ron đã chấp nhận 1 sự thật là, thà để bố hiểu sai về mình còn hơn là kể những chuyện phức tạp kia… Cậu nháy mắt với Sam, ra ý đề nghị Sam đồng tình với mình. Và thế là cô miễn cưỡng gật đầu. Tất cả những hành động đó Min đã thấy, cậu càng khó chịu hơn

Quản gia Lee đã ngắm nhìn kĩ gương mặt cô, một vẻ thanh tú dễ chịu nhưng u buồn. Cặp mắt của cô thật khiến ông cảm thấy hơi mất tập trung

-Vậy ra đó chỉ là trò trẻ con. Tôi thấy cũng đâu đến nỗi phải làm quá đến mức đưa ra kiểm điểm như vậy thưa cô chủ nhiệm?

-Nhưng… danh dự của 1 nhà giáo như tôi đã bị xúc phạm nghiêm trọng mọi người có biết không. Hôm qua các em ấy gây lộn xộn đã đành. Khi tôi nhắc nhở các em cũng giả lơ như không nghe, chẳng lẽ thời nay không tồn tại 2 chữ tôn trọng hay sao? – Lại là lời khó nghe của Natalie. Sam bỗng giật mình nhớ lại… Đúng rồi! Hôm qua do quá ngạc nhiên với thái độ của Ron nên cô đã không để ý đến lời giảng dạy của bà chủ nhiệm khó tính mà cứ lơ lửng nghe dăm ba câu rồi bỏ luôn vào lớp với Ron. Haiz… thật là… mới vào học chưa được 2 ngày mà Sam đã cảm thấy tinh thần bị trấn áp nghiêm trọng, không thê tập trung động não suy nghĩ được điều gì

Quản gia Lee từ tốn:

-Nếu quả thật như vậy tôi sẽ nói 2 đứa xin lỗi cô giáo. Tôi sẽ về dạy bảo lại cháu, mong cô đừng xé ra to chuyện không đáng như vậy

-Tôi cũng thấy thế cô chủ nhiệm ạ, đừng quá nghiêm khắc với bọn trẻ, chúng nó dù có ở lớp ưu tú thì cũng chỉ là học sinh mới vào trường mà thôi – Thầy hiệu trưởng tiếp lời

Nhìn ánh mắt cương nghị của quản gia Lee, thêm giọng đều đều của thầy hiệu trưởng, Natalie không thể tiếp tục ỏng ẹo được, bèn đằng hắng:

-Thôi được, nể tình nhà các cô các cậu đây gia giáo, tôi bỏ qua không kiểm điểm vụ này, nhưng phải xin lỗi và không được phép lặp lại lần thứ 2

Lee nhìn Ron, và ngay tức khắc cậu tự biêt phải làm gì, đứng lên cùng Sam xin lỗi rối rít rồi quay lại lén nhìn ông

Ra khỏi căn phòng đó như được ra khỏi vùng thiếu oxi. Ron chưa kịp thở phào:

-Hai đứa đi theo ta 1 lát

-Nhưng… bố à… con đã nói là không liên quan đến…

Bắt gặp ánh mắt đó, Ron lại thua…

Sam nghe đến tên mình, cảm thấy còn run hơn lúc vào căn phòng kia, hai người đi ngay không dám chần chừ.

Natalie mới đẩy cửa phòng theo sau, còn chưa kịp nói thêm gì đã thấy họ đi mất

Min vội vã trình bày với thầy hiệu trưởng rồi lao ra, anh định lôi Sam đi đến 1 nơi nào đó yên tĩnh nhưng… không kịp nữa. Anh nhìn xa xăm và thở dài

Natalie thấy tò mò và mê tít trước vẻ đẹp trai hút hồn khi nhìn nghiêng của Min (bà này thật hết thuốc chữa) còn hơn Ron. Min rất chững chạc và thư sinh

Cậu bỏ đi hướng ngược lại, để mặc bà cô đang cắn móng tay và đứng mơ mộng

-Cô Natalie? Sao cô còn chưa vào tiết? – Thầy hiệu trưởng đứng đằng sau nãy giờ và lên tiếng làm cô giật mình

-À ờ tôi đi ngay đây thưa hiệu trưởng – Nói rồi cô đi một mạch để không bị lộ tẩy những vẻ lố lăng của 1 “nhà giáo chân chính và đầy tự trọng
Đọc tiếp: Anh Là Thiên Thần Đen – Chương 10
Chiếc xe chở 3 người: Quản gia Lee, Ron và Sam dừng lại trước 1 quán càphê sang trọng. Họ đẩy cửa vào đó và ngay lập tức 1 nhân viên niềm nởchạy ra đón, đưa họ lên chỗ vip. Sam như người mất hồn lúc vào đây, cómơ cô cũng không nghĩ mình sẽ đặt chân đến chỗ này, lại còn được đưa vào phòng vip nữa. Trong không gian của căn phòng, mọi thứ đều thật tinhxảo đến nỗi cô không dám chạm tay vào.

Người phục vụ kéo ghế cho cô, họ gọi đồ uống và bắt đầu cuộc trò chuyện:

-Nào, Sam? Cháu hãy tỏ ra thoải mái. Ta gọi 2 đứa đến đây không phải để phạt

Sam hơi ngẩng mặt lên

-Ta chỉ muốn 2 đứa hứa rằng từ nay phải để ý hơn, chuyện này không được phép lặp lại

Hai đứa gật đầu, Ron ngạc nhiên, sao hôm nay bố lại dễ tính đến vậy?

-Hôm nay thật sự ta thấy vui nhiều hơn buồn, ta rất ngạc nhiên!

Sam và Ron giờ đã chịu nhìn thẳng vào mắt ông, ra vẻ tò mò

-Thằng Ron là con trai ta, tính nó thế nào ta thừa hiểu. Nó còn rất trẻcon, nhí nhố và vô tư, hay làm sai những điều vặt vãnh. Khiến ta luônbực bội. Tối hôm qua, khi nghe điện thoại của cô giáo cho mời ta lên, ta chắc mẩm nó sẽ bị phạt. Nhưng bây giờ, ta đã thay đổi ý định, vì tathấy con trai ta đã có sự thay đổi

Sam và Ron lại càng không hiểu, hồi hộp nghe ông phán tiếp

-Thằng Ron từ xưa đến nay chưa hề sống có trách nhiệm, không bao giờ chú ý đến chuyện gì. Nhưng hôm nay, thấy cảnh nó đứng lên nhận tội, bao che cho cháu, không muốn làm liên lụy cháu, ta cảm thấy rất ngạc nhiên, nóchưa bao giờ như vậy. Cho dù ta không biết ai đã gây ra chuyện này.Nhưng sáng nay nó đã thật sự ra dáng 1 người đàn ông trưởng thành rồi –Lee cười hiền nhìn Sam

Ron giờ mới thở phào:”Mình vừa gây ấn tượng tốt với bố sao? Thật sự là mình không hiểu lúc đó mình làm gì nữa…”

Sam mặt đỏ như gấc, cui gằm xuống nghe ông nói tiếp:

-Nhờ cháu mà Ron đã có sự thay đổi, Sam ạ! Ta tin là 2 đứa sẽ bảo ban, giúp đỡ nhau học hỏi thật tốt!

Ron cười ra vẻ khoái chí nhìn Sam. Nhờ cô mà cậu lập công. Vả lại nghebố nói như thắt dây tơ hồng, lòng Ron chưa bao giờ thấy biết ơn bố nhưlúc này. Lee thấy vẻ mặt của đứa con trai, biết ngay rằng điều ông nghingờ hoàn toàn không sai. Ron đã biết yêu rồi!

Sam cảm thấy khó xử nhưng không biểu lộ gì, chỉ mỉm cười trừ. Lee giờ đã ngắm rõ gương mặt Sam. Đôi mắt cô sâu hun hút và luôn nhìn xa xăm, ítnói. Dường như tâm hồn cô đã nhuốm màu đau thương về 1 điều gì đó quálâu rồi. Ông chỉ mong rằng Ron – thằng nhóc nhí nhố con trai ông có thểmang lại niềm vui cho Sam để đổi lại sự thay đổi của Ron

Nói đến Min, ngồi trong lớp học mà cậu cứ bứt rứt không yên, xoay bút,gãi đầu và suy nghĩ mãi, anh không thể nào tập trung vào lời thầy giảng. Ran thì cứ nghĩ Min bị điên, không biết trên đường đi nộp báo cáo chothầy hiệu trưởng có con hồ ly nào hớp hồn nó vậy không biết?

Quản gia Lee định đưa Sam về, nhưng cô từ chối, cô bảo còn có việcriêng. Ron muốn đi cùng cô nhưng quản gia Lee ra hiệu nên cậu đành phảingoan ngoãn lên xe đi cùng bố. Trước khi lên cậu còn nháy mắt thì thầm:

-Tạm biệt! Mai tôi sẽ mới cậu đi ăn sáng nhé!

Sam nhìn theo chiếc xe khuất dần, thở dài rồi đi hướng ngược lại

Ron biết giờ này đã tan trường từ lâu rồi, cậu về thẳng biệt thự BA. Nơi mà 1 ngọn núi lửa đang chờ cậu về châm ngòi

-Em về rồi nè! Có mua bánh cho mấy anh đó! – Cửa chưa kịp đẩy hết đãnghe cái giọng líu lo của Ron, dường như chuyện giữa bố đã làm cậu quênđi sự hiện diện của Min

Min ngồi ở ghế salon, mặt lạnh tanh:

-Lên phòng, có chút chuyện!

Ron ngơ ngác, đặt túi bánh xuống nhìn Ran, Ran nhún vai và tiếp tục xem ti vi, không quan tâm

-Có chuyện gì thế anh? – Ron bước vào phòng Min

-Sao không nói hả?

-Ơ? Nói… Chuyện gì cơ?

-Sao không nói là mày chung lớp với Sam hả? – Min tự nhiên nổi giận đùng đùng

-Ơ… Tại… em thấy nó không quan trọng nên… chưa nói…

Vẻ mặt ngơ ngác của Ron làm Min thấy sượng sùng, tự nhiên sao bỗng dưnglại nổi giận với nó? Nó không biết cũng đúng thôi mà. Mình làm sao vậychứ?

Nhưng thực ra… Ron biết tất cả… Chỉ là giờ cậu mới sực nhớ ra: anh Mincũng thích Sam. Lần này thì cậu khẳng định điều đó là chính xác. Và cậuđã biết vì sao mình lại không muốn nói với Min chuyện này.

Min thở dài và quay đi, Ron thì cứ đứng mà nghĩ ngợi mông lung

Ngoài cửa, Ran vừa định đi lên phòng lấy chiếc điện thoại thì nghe được cuộc nói chuyện

Sam?

Lại là con nhỏ đó!

Lại còn học chung lớp với thằng Ron?

Cô ta đeo bám tới tận đó luôn sao?

Sao cô ta có điều kiện đặt chân vào ngôi trường đó nhỉ? Nhìn cô ta vậymà… đúng là thật không thể xem thường… Ánh mắt đó ngay từ đầu đã khôngthể xem thường…

Ran cứ đứng như trời trồng và mọi suy nghĩ cứ nối tiếp trong đầu anh.Anh ghét Sam? Ghét đến thế sao? Chưa có 1 đứa con gái nào làm anh choph

Trang: « 1234
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Xem Thêm >>
Có Thể Bạn Chưa Xem
* Truyện teen, Yêu Đi Để Còn Chia Tay
* Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!!
* Trường học hoàng gia (Khi tiểu thư trở thành hoàng tử)
* Thằng Lớp Trưởng Cùi Bắp
* Chị Quản Lý Dễ Thương
• Từ Khoá
Tags:

Truyện Hay - Anh Là Thiên Thần Đen

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Gmail: Nhoc96dt@gmail.com
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON