WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
>

Truyện Teen Cool Boy Và Đầu Gấu

ết 3 còn quân ta chết hết là chắc cái chắn rồi!-Anh Nghi lau mồ hôi đang rịn trên trán,nhỏ giọng bảo-36 kế chuồn là thượng sách!!

Đếm…

One

Two

Three…

Và…

Vũ Khánh,Kì Dương lẫn Anh Nghi quay lưng lại và bắt đầu chạy.Gì thì gì chứ món võ “” bảy chọ “” này thì cho dù là kẻ yếu đuối cũng phải biết sử dụng thông thạo.

Một đám côn đồ điên cuồng đuổi theo sau.Tiếng hò hét,tiếng quát tháo,tiếng bước chân hì hục trên mặt đường ầm ĩ ồn ào ngày một lớn dần.Cả ba tẻ ra ba hướng khác nhau cho dễ bề hành động.Vũ Khánh khá là lo lắng cho nó,nên còn phân vân chưa dám để nó đơn độc một mình.Nhưng cứ yên tâm,với một ma nữ có bề dày 9 năm karate như nó thì việc bảo vệ tính mạng của chính mình là một điều dư sức với nó.

Anh Nghi rẻ vào con hẻm nhỏ.Sáu tên lạ mặt đuổi theo sau.

Đuổi kịp nó à?Đợi kiếp sau đi mấy em!

Nó hào hứng và lao vút giữa màn đêm….

Mấy tên đần độn dần dần bị thụt lùi,không thể đuổi kịp nó nữa.

Két két!!!!!

Nó khựng chân lại,vẻ mặt hốt hoảng.

Thôi rồi,đường cùng!!

Phần: Lối thoát

Chết con rồi má ơi!

Ngõ cụt !

Nó được chặn ngang lại bởi một bức tường loang lổ cũ kĩ.

Anh Nghi quay đầu nhìn ra sau.

Lạy chúa!Bọn điên kia sắp rượt tới ổ rồi!!!

Làm gì đây?Làm gì đây?

Nó nhăn mặt,mím môi suy nghĩ.

Đúng là trong cái khó thì ló cái khôn,nó đã thông suốt được điều gì nên đôi môi anh đào bất chợt nở một nụ cười tinh quái.

Nó chạy thẳng đến bức tường ở phía trước.Sáu tên kia cũng hả hê tăng hết tốc lực đến chỗ nó,vì trong bụng cứ đinh ninh rằng mình sẽ mau chóng tóm được con nhãi ranh kia.

Bộp!

Bằng một động tác rất nhẹ nhàng,nó phi người lên không trung,hai chân đạp vào tường để làm lực đẩy và lộn vòng người để tiếp đất.Mấy gã ngu xuẩn kia do chạy quá nhanh nên nhất thời không dừng lại được,vậy là cứ thế bổ nhào vào bức tường và in lại dáng hình trên đó.

Nó chạy vội ra hẻm,và nó bị một gã khác túm lấy cổ tay giằng mạnh ra phía sau.Anh Nghi quay lại,sẵn đà tung một cú đấm vào mặt gã.Ai cha,ê hết cả tay.

Như còn hăng máu,nó nắm lấy cổ áo gã và lên gối tới tấp vào bụng rồi mới tẩu thoát.

Nó chạy ra đường cái.Cùng lúc ấy,Vũ Khánh và Kì Dương lẫn nó giao nhau tại một con đường.Cả ba không hẹn mà gặp.Kì Dương như sực nhớ ra điều gì,liền lôi cái iphone ra gọi cho ông quản lí,giọng nói gấp gáp:

-Cho người tới giải vây mau lên!-Nói tới đây Kì Dương nhìn quanh,rồi kết thúc cuộc đối thoại bằng ba chữ gỏn lọn-Đường Nguyễn Huệ!

Vũ Khánh nhíu mày nhìn Kì Dương,hắn lên tiếng:

-Nãy giờ cậu bị ngu hay sao mà không gọi chi viện vậy?Đợi đến tận bây giờ…

-Làm sao tôi nhớ được!-Kì Dương gầm gừ đáp lại.

Nó nhăn mặt thở dốc.Đuối quá rồi còn gì.

-Nghi không bị thương chứ???-Hắn và Kì Dương đồng thanh hỏi,vẻ mặt cả hai có phần lo lắng.

-Đâu có gì đâu!-Nó lắc đầu,sắc mặt dần dần tươi tỉnh lại.

1 phút…

1 phút 30 giây…

Vậy là ổn rồi!Bình an vô sự!Không còn gặp rắc rối nữa!

Ba nhân ảnh bật cười thật to,không hề hay biết vẫn còn một mầm mống của sự nguy hiểm đã kéo đến.

-Vũ Khánh!!!!!!!!

Kì Dương trợn mắt lên nhìn,bất thình *** h nên cậu ta không kịp làm gì hết.Còn Anh Nghi,nó chỉ kịp kêu lên một tiếng….

Xoẹt!

Lưỡi dao xuyên vào da thịt…

Và máu túa ra,rất nhanh chóng,loang ướt cả bả vai,phút chốc nhuốm đỏ chiếc áo sơ mi trắng…

Mùi máu thật nồng nàn quyến rũ…

Thật nồng nàn…

Từng giọt máu đỏ tươi rơi rớt xuống đất như những cánh hoa hồng vừa chớm nở…

Ai đã bị thương?!

“”Lúc đó…tôi không còn nghỉ đến việc gì được nữa…

Tôi không nghĩ gì được nữa…ngoài việc hành động theo quán tính…

Đến bây giờ,tôi mới cảm thấy cái nhức nhối đau đớn ….

Tôi vẫn còn ớn lạnh với cái cảm giác khi lưỡi dao sắc bén cứa sâu vào người mình….

Mùi máu thật dễ chịu…

…tôi đang ở đâu…?”"

Người đang run rẩy,trong tay còn cầm con dao là kẻ lạ mặt kia.

Người kêu to là Anh Nghi…

Và người đẩy Vũ Khánh ra để đỡ giùm nhát dao ấy….vẫn là Anh Nghi…

Nó ngã gục vào người hắn.

Mệt mỏi quá rồi…

Nó đã làm xong việc cần làm và giờ đây nó chỉ muốn chìm sâu vào giấc mộng.

Tiếng xe hơi phanh lại gấp rút.Một đám người áo đen tủa ra,là người của Kì Dương.Và xem ra họ đã đến trễ một bước.

-Nhanh!Đưa Anh Nghi đến bệnh viện !!


Phần: It”s war

“”Rầm”"

Vũ Khánh dội mạnh vào tường,một dòng máu đỏ thẫm từ trong miệng hắn trào ra.Kì Dương đã bất thình *** h tống một phát vào bụng hắn.

-Nếu không tại cậu thì Anh Nghi đã không thành ra thế này!!!!-Kì Dương quát lên,ánh mắt căm phẫn đến tột cùng.

“”Bốp”"

Vũ Khánh lao đến chỗ Kì Dương và phản đòn lại bằng một cú đấm.Hắn đưa tay lau dòng máu đỏ đang vương trên khóe môi,gằn giọng bảo:

-Tất cả là do cậu!Nếu cậu không xuất hiện thì vợ tôi đã chẳng vướng vào cái đám ruồi nhặn và kết thúc bằng một nhát dao đó rồi!

Kì Dương bắt đầu cáu tiết sau khi lãnh một đấm vào mặt từ Vũ Khánh,cậu bước đến gần chỗ hắn ta,và rất nhẹ nhàng,cậu thì thầm bằng chất giọng thoang thoảng:

-Đây là cuộc chiến!

Kì Dương cong tay thành hình nắm đấm và bằng một tốc độ nhanh như chớp cậu vung đến chỗ Vũ Khánh.Hắn chỉ kịp trừng mắt nhìn….

Hai đường chéo cắt ngang nhau,nhanh đến nỗi mắt thường không nhìn thấy được chuyển động ngoài tiếng gió rít.

“”Xoẹt”"

“”Bốp”"

Knock out!

Vũ Khánh đấm một đòn thật mạnh vào mặt Kì Dương,và tương tự,hắn cũng nhận lại một đòn không hề tệ.

Bằng động tác nhanh nhẹn,Vũ Khánh nghiến răng và lùi người lại phía sau,lấy đà và dồn hết sức vào chân phải để đá vào chấn thủy của Kì Dương.Cú đá ấy mạnh đến nỗi khiến Kì Dương nhào người trên không trung và bay thẳng vào ô cửa kính gần đó.

“” xoảng!!! xoảng!!”"

Tiếng kính vỡ.Cái thứ âm thanh nhức nhối đến tận óc.

Máu loang ra.Mùi máu tanh nồng xộc vào mũi.

Kì Dương nằm nhoài trên đống thủy tinh đổ nát,khuôn mặt xinh đẹp khẽ nhăn lại,có vẻ như rất đau.Thân hình cậu ta phút chốc nhuốm đầy máu đỏ.

Vũ Khánh quay người bước đi.Cứ tưởng tới đây là kết thúc,nhưng không.

Không hề kết thúc khi Kì Dương đã gượng đứng dậy,ánh mắt trở nên cay độc hơn lúc bình thường.Không nói không rằng,cậu lao vút đến chỗ Vũ Khánh và bật khỏi mặt đất,đó là lực nhún.Sau đó nghiêng mình và đáp trả lại Vũ Khánh bằng một cú đá vào chính diện,nhưng rất mau,hắn đã kịp thời đưa tay đỡ đòn đá ấy,một cảm giác nhức buốt lan truyền sâu tận xương tủy,dù tránh được nhưng Vũ Khánh chắc rằng xương tay hắn đã bị tổn thương.Kì Dương bị mất thăng bằng,nhất thời rơi xuống đất.Cậu ta như còn không cam tâm,điên cuồng vung một nắm đấm đến chỗ Vũ Khánh,tốc độ ra đòn không thể nhìn thấy được.

“”Bô ô ốpp!!!”"

Hắn ngã ầm trên nền gạch lạnh.

Đau thật!

Máu len lỏi trên từng ngón tay của Kì Dương….

Máu của cả hai…

Máu loang dài trên chiếc áo thun màu xanh của hắn….

Đúng vậy!Ngay từ đầu Kì Dương đã nói…

Đây là một cuộc chiến!

Và đã là một cuộc chiến thì không thể tránh khỏi bị thương…

Ai cũng ê ẩm,thương tích đầy mình…

Vì họ đã yêu một người con gái.

Chỉ vì người con gái đó thôi mà xứng đáng để họ bán rẻ mạng sống cho tử thần sao?Vì sao vậy?

Con gái không thiếu,và con gái sẵn lòng yêu họ và chờ họ đáp lại tình cảm cũng không thiếu..

Nhưng vấn đề ở đây là họ đã yêu chung một người…đâu dễ gì tìm gặp người mình yêu chứ?

Nhã Lệ nói đúng.Dù thủ đoạn cũng được,dù hèn hạ cũng được,vì trong thế gian này đâu dễ gì tìm gặp người mình yêu…

Vâng,Anh Nghi-đó là một cô gái đặc biệt.

—-

Phần: Sau cuộc chiến

Phòng 215

Phòng VIP.Phòng có Very Important Person.

Hội đủ 3 con người rất VIP.

Con trai cưng của mafia,cậu chủ thừa kế tập đoàn đá quý Diamond Sunday,con gái rượu của giám đốc New Fashion.

Cả 3 đều nằm trong một căn phòng,3 giường riêng biệt.

Yêu cầu kì quặc này là của người nhà Vũ Khánh và cả Kì Dương.

Phần vai bị thương của Anh Nghi đã được khâu chỉ tươm tất,nó phải nằm nghiêng mình một bên,tránh cho vết thương bị động.

Hắn-băng bó ở cánh tay-bị trật khớp khá là nghiêm trọng,suýt chút nữa sẽ dẫn đến gãy xương.Đôi môi đỏ mọng của hắn ngày nào giờ đây có màu tím tím đen đen,phải thoa thuốc để tránh vết rách ở khóe miệng nhiễm trùng.Một bên mặt bị sưng lên,trông hắn hiện tại cứ như là…yêu quái!Mất hết vẻ đẹp cool boy thường ngày.

Cậu ta-Phải đi gắp miễn.Vài ba mảnh vỡ của thủy tinh ghim vào người,phần lưng bị xây xát không nhẹ,nguy kịch hơn nữa là vùng chấn thủy của cậu ta đã bị tổn thương.

Cả nó và hắn lẫn Kì Dương,ai nấy cũng ê ẩm,tàn tạ và đang nằm đấy để cái đau nhức thấm dần vào cơ thể.Hậu quả của cuộc ẩu đả điên cuồng là thế này sao trời??? Cái giá hơi bị đắt.

Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại,thấy cũng thật tức cười.Tình hình là bị 36 tên côn đồ truy đuổi lộn xộn,chỉ có nó là bị đâm một nhát dao,còn hai tên kia thì hoàn toàn lành lặn.Đã yên phận rồi,không có chịu,lôi chuyện ra cự cãi và kết cục dẫn đến một cuộc xung đột sắc tộc vô cùng hoành tráng và dư âm sau cuộc chiến là phải dẫn xác vào nhà thương tịnh dưỡng.

Thật là tức cười đến chết mà!

A hahaha!!!

Anh Nghi từ từ trở mình,nặng nhọc ngồi dậy.Nó không biết mình đã ngủ bao lâu rồi,và lúc nó thức giấc là 5 giờ sáng.Căn bản vì vết dao kia hành nó nhức nhối da thịt,và nó không thể nào ngủ tiếp được nữa.

Đầu óc thì nữa tỉnh nữa mê,đêm qua hình như nó bị sốt thì phải,cái khăn vẫn còn nguyên trên trán nè.

-Ai da!-Nó nhăn mặt,kêu đau một tiếng.Gì mà cứ ong ong trong đầu như tiếng động cơ máy bay vậy trời!Anh Nghi chậm chạp quay đầu ra sau nhìn.

Ôi chúa ơi!!!

Cái quái gì sao bị khâu chỉ tùm lum hết !Giống y chang cái dây kéo may đồ.Không lẽ bị nặng như thế á??Anh Nghi đổ mồ hôi lạnh,khẽ liếc mắt sang hai chiếc giường cạnh bên song song với giường nó.

Hơ hơ….

Có phải không đó?!

Nhốt….nhốt mình chung với hai con... người ngoài hành tinh…..

Một con tóc dài.

Một con tóc ngắn…

Hai con này hai vợ chồng chắc luôn…!

Nhất là cặp mắt nâu nâu đen đen tím bầm như con gấu trúc,thật là thấy ghê quá đi!!!!

(AAAAAAAA)-Gào thét nội tâm.

Khủng khiếp!

Vô cùng khủng khiếp!

Sau 30 giây nghĩ ngợi lung tung,nó ngồi đó hồi lâu….

Vũ Khánh và Kì Dương,sau hai người bọn họ lại thành như vậy chứ?Anh Nghi nhớ là,họ đâu có bị đánh đập hay chặt chém gì đâu nhưng sao nhan sắc đẹp đẽ lại xuống cấp một cách nghiêm trọng thế này.

Bộ điên rồi chắc???!

Nó liếc nhìn xuống dưới đất.Ba nó đang nằm ngủ say sưa cùng với ông quản lí của Kì Dương và ông quản gia của Vũ Khánh.

Làm gì mà nằm xấp hàng xấp lớp y chang cá mòi đóng hộp,tự dưng nguyên một đám kéo nhau vào bệnh viện hết trơn….Thật kì quặc mà!

……………..

Nó mím môi,chậm chạp bước chân xuống giường,đi về hướng toilet.

Sau 5 phút…

Anh Nghi quay trở ra,vẫn cái bộ dạng tàn tạ thê thảm lúc nãy,thần sắc không khá hơn được một tí nào.Nó mệt nhọc lê từng bước đến cái túi xách để ở chân
Trang: « 191011
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Xem Thêm >>
Có Thể Bạn Chưa Xem
* Truyện Voz Làm Việc Cùng Người Yêu Cũ
* Truyện Tình Yêu - Lời Xin Lỗi Muộn Màng
* Truyện teen, Yêu Đi Để Còn Chia Tay
* Truyện Teen - Vợ Yêu Thích Tán Gái
* [b]Truyện Teen - Níu tay tớ một lần, được không? :([/b]
• Từ Khoá
Tags:

Truyện Teen Cool Boy Và Đầu Gấu

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Gmail: Nhoc96dt@gmail.com
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON

Polaroid