- A chị 2!- Nó reo lên @@
- Đừng đụng vào nó !Còn bây giờ thì biến-Ngọc Linh hét lên khiến con nhỏ kia hoảng suýt vấp vào cục đá gần đó
- Em có sao không ?- Chị nó ân cần hỏi
- Dạ Em không sao- Chị ở đây làm gì ?
- Cứu Em đó- Không biết hả?
- Cámmmmmm ơnnnnn chịịị - Nó vòng tay ôm cổ chị nó
- Bỏ ra nào! Chị về lớp ôn bài đây-
- Vâng- Nó toe toét trở lại bàn ăn và ăn tiếp như không có gì xảy ra, còn con Ly thì cứ đơ đơ vì tính cách 180 độ của nó
Bây giờ, hắn lù lù từ đâu đi ra, kéo nó 1 phát khiến đống đồ ăn kia rơi hết, nó định đá cho hắn một cái nhưng mà hắn giữ tay chặt quá nên đau không cử động được @@, Khánh Ly thấy vậy hốt hoảng đuổi theo nhưng hắn luồn lách , và đi rất nhanh
- Ui da..Anh làm tôi đau đó - Bỏ tôi ra.. Anh có vấn đề à ?
- Vấn đề gì ? - Hắn ghé sát mặt nó chỉ khoảng mấy cm , Nó trợn tròn mắt
Im thin thít, chẳng ai nói gì. Bây giờ nó mới quan sát hết mặt hắn.
- Ôi xem kìa, mặt anh ta còn nhẵn hơn mặt mình nữa, chắc thằng cha này rửa mặt với sữa Pond\s rồi ! Anh ta đeo cái khuyên tai nho nhỏ, tóc hoe vàng có chút ánh bạc, sống mũi cao , còn răng thì chưa thấy- Nó đang mơ mộng, và nó đang tả hắn trong mơ, nó cứ cười cười khiến hắn tưởng hôm nay nóng quá não nó bị teo nên đẩy nó ra 1 cách không thương tiếc
- Aaaa..... Anh là Nam Nhi hay Nữ Nhi đó hả
Hắn xỏ tay vào túi và bước đi luôn, để lại nó đông cứng tiết
- Cái đồ Nữ Nhiiiii- Nó Hét đủ để hắn nghe thấy nhưng hắn vẫn lạnh lùng bước đi, chẳng thèm quay lại
♥ Chap 10♥
Ngoài kia cũng có 2 con người đang vật lộn với nhau
- Cho tôi vào đi- Khánh Ly hét lên
- Tôi bảo không được, cô bị điếc hả?
- Tôi nói lần cuối, cậu có cho tôi vào không hả đồ biến thái
Minh Thiên lạnh lùng đáp
- Không
- Này , thì không này , bà cho mày chết- Nói xong nó đạp 1 phát vào bụng Thiên khiến cậu mất đà ngã luôn.
Ly hồng hộc chạy vào , đúng lúc đó hắn từ đâu đi ra nói với Thiên
- Đi thôi mày!
Minh Thiên đứng dậy uể oải theo sau
****
- Huyền.. huyền.. mày có sao không?
- Thôi đừng nhắc tới đồ dở hơi đó nữa, tao hận hắn - Nó hét vào mặt Khánh Ly, bỏ lên lớp
Khánh Ly lại chạy theo
- Khổ quá, cái con bạn sáng nắng chiều mưa giữa trưa sương mù này!Tao sẽ mãi hối hận vì chơi với mày- Khánh Ly than với cái tường @@- [ Bà này tự kỉ quá hen">
****
Tiết thứ 2 cũng đã đến, nó ngồi một mình, chẳng biết tâm sự với ai nên cứ thẫn thờ, nói nhiều thì chúng nó bảo lắm mồm, thôi im lặng là vàng!
- Cả lớp đứng- Bây giờ là tiết của cô giáo chủ nghiệm nó
- Cả lớp ngồi- Cô giáo nói
- Bây giờ cô điểm danh nhé ai có thì Dạ lên 1 tiếng
-..
- Nguyễn Ngọc Huyền- Dạ
-..- Dạ
- Hoàng Hải Nam- Có
-..- Dạ
-.. - Có
- Hoàng Đình Thi- Im Lặng
- Hoàng Đình Thi - Im lặng
Bây giờ hắn mới sực nhớ ra, con em mình, hắn đứng dậy, chạy vụt ra ngoài, cô giáo thì ngơ ngác, nó thấy thế cũng xin ra, nhưng cô giáo không cho vì như vậy nếu hiệu trưởng biết thì lớp sẽ bị tụt hạnh kiểm
Và cứ thế trôi qua tiết học Tiếng Anh mệt mỏi, cả Nó và Thiên lo lắng cho hắn
- Ủa, sao mình lại có cảm giác gì nhỉ, Ôi Huyền Baby ơi, tỉnh lại coi !- Rồi nó cặm cụi chép bài@@
♥Chap 11♥
- Chẳng chịu được lâu, Thiên cũng bỏ chạy đột ngột- Khiến cả lớp sững sờ
Nó nhìn theo, cứ đâm đâm cái bút xuống bàn, mồm thì không ngừng gọi \" trời ơi \" , đâm đâm mãi, kết quả cái bút tòe ngòi, đi mượn bút thì chẳng có ai cho mượn, nó đành ngồi chơi!@@
***
- Nè Nam- Mày đợi tao với chứ - Hộc hộc
- Mày theo tao làm gì?
- Mày đi đâu đó!
- Tìm Thi
Thiên sững người, Thi ở đâu, ở đâu nói tao biết đi
- Tao không biết, ở nhà tao, nhà nó cũng chẳng thấy
Chưa nói gì Thiên đã cắm đầu chạy và hắn cũng đi luôn
*****
Bây giờ lớp nó cũng đã tan, nó ra lán dắt xe
- Nè! Thư của mày đây!- Khánh Ly đưa cho nó
- Ủa nãy giờ mày đi đâu đó con!
- Đi nhận thư cho mày chứ đi đâu! Mệt chết, mà sao chúng nó ko nhắn tin cho mày mà phải viết thư?
- Tao chặn hết rồi!
- Sặc! Thôi này! Trả mày !
- Ừ! Tao cảm ơn nhé!Nhưng có lẽ tao không nhận được đâu! Vất thùng đi hoặc phi tang nó đi miễn sao không để Ba má tao biết là được rồi! Nhiệm vụ cao cả đó !- Nó nháy mắt rồi phóng xa đi luôn.
Khánh Ly nghe nó nói mà choáng
- Đúng là con Huyền hâm hấp, mình ước có 1 cái mà không được, mà thôi toàn thằng rẻ rách, yêu làm gì!- Khánh Ly cũng bỏ về
Còn nó thì đang tung tăng trên đường về, nghĩ bụng trời vẫn sớm, qua nhà con bạn mượn truyện Doremon đọc, nó lái xe vào đường làng, vì chỗ nó ở là vùng quê nhé!
Vừa đi tới nhà con bạn thì thấy tiếng la thét thanh, định gọi con bạn ra mở cồng nhưng tại cái tính tò mò của nó nên nó tiếp tục khám phá, đi đến cuối chỗ đó thì thấy có 2 thằng con trai và 1 đứa con gái đầu tóc bù xù, khóc thảm thiết
- Sặc! Nó nhìn thấy mà tức , gì chứ 2 thằng kia không phải trêu cô bé mà còn đập lia lịa vào đầu nhỏ
Sẵn tính \" Anh hùng cứu mĩ nương\" nó định chạy ra nhưng mà nó nghĩ lại, nếu như chạy ra thì bọn chúng đánh chết mình mất, mất cả vẻ đẹp trời ban\" không được, phải gọi cho công an
Nó lấy điện thoại lên
- Alo...113 xin nghe!
- Cháu chào các chú @@[ còn tâm trạng để chào">
- Có gì không cháu?
- Chú đến chỗ đường xxx, làng xxx, có 2 thằng thanh niên đang bắt nạt 1 cô gái
- Được rồi ! Chúng tôi sẽ đến ngay!
- À à, chú ơi ! Nhớ tắt hộ cháu cái đèn \"íu ìu\" của các chú đi nhé, bọn chúng mà biết chúng nó chạy đấy
Mấy chú công an nghe thấy mà suýt sặc nước bọt
- Được rồi!
♥Chap 12♥
Nhét điện thoại vào túi, nó đi đến chỗ đó
- Ê, 2 thằng kia , chúng mày không biết chúng mày bắt nạt một cô con gái đáng thương như thế à, chúng mày mặc váy vào đi
- Cô là ai?
- Là ai không quan trọng, chúng mày đưa cô ta cho tao
- Ê con lùn, Việc gì tụi tao phải đưa?
- Cô ta là em gái tao !
- Ồ! Tụi tao được biết, Thi thi cô nương đây làm gì có chị 2 nhỉ- Hắn ta khiêu khích rồi tát cho Đình Thi 1 cái
- Ủa không phải Hoàng Đình Thi đó chứ
Nó chạy tới, bây giờ nó lạnh lùng hơn ai hết, chuẩn bị cào cấu 2 bọn kia, nó nhảy tới, đánh túi bụi, đạp đúng chỗ hiểm của 1 thằng, nó hét
- Á, tôi không định như thế đâu, xin lỗi nhé
Rồi nó đánh tiếp, chúng mày kinh bà lùn này, đá đá....
- Dừng lại !- Chúng tôi là cảnh sát-
Trong phút chốc, 2 tên kia định chạy thoát nhưng bị nó đánh cho dã man quá nên khụy xuống, cảnh sát nhanh chóng còng tay
Nó lon ton chạy ra phía cảnh sát
- Cảm ơn chú! À các chú chứ nhỉ
Là con nhỏ mà bảo tắt đèn báo của công an đây à, sao lùn thế, trông cũng xinh nhỉ. Các chú công an cười cười, rồi đi luôn
Nó chạy lại phía cô gái kia, đỡ dậy:
- Cô có sao không?
- Tôi không sao, cảm ơn nhé!
Thôi lên xe tôi đi, tôi chở về nhà tôi, rồi chiếc xe đạp mini cũng vụt đi, quên luôn cả mượn truyện
♥Chap 13♥
Về đến nhà, nó dẫn Thi vào ghế, mẹ nó bước ra
- Ủa ai thế con?
- Dạ con chào cô ạ !- Thi Thi cười
- Tối con kể mẹ sau ha! Bạn đó bị đánh ý mà!
Để cô đi lấy thuốc con uống nhé
- Dạ không sao đâu cô ! Con khỏe mà!
- Bạn ấy không sao đâu mẹ! Con đưa bạn ấy lên phòng!- Nói rồi nó dẫn Thi Thi lên... phòng
- Nước nè bạn- Uống đi - Nó cười toe toét
- Ừ! Cảm ơn bạn
Nó ngồi xuống ghế, bắt đầu hỏi chuyện
- Chào bạn, mình là Nguyễn Ngọc Huyền, cùng lớp với bạn đó, 10a12 nè!!
- Ồ, Mình tên Hoàng Đình Thi cứ gọi mình là Thi Thi nhé ^.^
- Ừ ^.-
- À, bạn là gì của 2 tên.. à nhầm 2 bạn mới chuyển về ý nhỉ- Nó tò mò hỏi
- À, mình là bạn của Minh Thiên và Hải Nam là anh họ mình
- Ồ vậy hả ? -\" Hóa ra là vậy, anh có đứa em cũng xinh phết nhỉ\"- Nó nghĩ trong đầu
- À ! Huyền , bạn có thể cho mình mượn điện thoại được không?
- À um... đây nè- Nó đưa cho Thi
-..
- Alo! Anh 2 hả, đón em! Em đang ở nhà Huyền nè
- Huyền nào thế?
- Cùng lớp mình á
- Ừ - Hắn đáp gọn lỏn nhưng trong đầu thì \" Ủa là con quỷ dạ xoa đó ư, sao Thi lại ở đó được, cô ta bắt cóc thi chăng\" Nói rồi hắn phóng đi luôn, còn anh Thiên thì đang đi tìm Thi rối loạn...@@[ Khổ thân">
- Nè của bạn đây!Thôi mình xuống nhà đợi anh 2 ta đi!
Nó đỡ Thi xuống nhà thì vừa đúng lúc hắn đến
- Ủa anh ta là Siêu Nhân Gao hay sao mà bay nhanh thế-
Hắn chạy xồng xộc vào, nâng cằm nó lên
- Sao cô dám bắt cóc Thi Thi của tôi- Nói không chừng tôi giết cả cô đó
Hắn kéo tay Thi Thi đi, nó thì đỏ hết măt trong đầu thì không ngừng nguyền rủa hắn đâm vào đâu hắn chết cha hắn đi
- Đúng là Làm ơn Mắc oán mà-Ối trời ơi cái cuộc đời này- Nó đi thẳng lên tầng, vùi mặt vào chăn, may mà hôm nay nó làm việc tốt nên nó không nổi cơn khùng.@@
♥Chap 14♥
15\ sau, nó đói quá đi tìm đồ ăn, đi ngang qua phòng ba mẹ nó, nó nghe ba nó nói chuyện với một người cô gái khác, dù nó không nó không nghe thấy tiếng cô gái đó nhưng nó thấy ba nó nói rất ngọt ngào và những câu chưa bao giờ nó nghe thấy ba nói với mẹ
- Lại nữa à?- Nó thở dài, lẩm bẩm trong mồm
Nó bò về phòng, bây giờ nó không cảm thấy đói, nó mệt, muốn khóc, nhưng 5 năm trước, là năm nó học lớp 5 , nó nghĩ lại :
- Ba à, đừng bỏ mẹ con con! Con xin ba đó, con biết mẹ con con sai mà, không nên nói ba như thế, ba đừng đi!- Chị nó ôm nó thét lên
- Ba đừng làm gì mẹ của con! Ba xấu!- Bốp.. ba nó tát nó, nó càng khóc
- Mày im mồm cho tao ! Tao không đi thì chúng mày cút hết đi!Biến hết- Ba nó mắng nặng
Mẹ nó tím mặt mũi, bởi thương nó và chị nó nên mẹ không nói gì, đành lẳng lặng cùng 2 chị em nó bước sang phòng nó để ba nó bớt tức
Nó còn nhỏ nên chả biết gì, hôm sau, mẹ và chị 2 nó ngồi bên phòng, nó đi học, hôm ấy trời mưa to nên nó được nghỉ, lại đi về, nó thấy mẹ và chị 2 đang ngồi nói chuyện với nhau, nó né vào góc tường nghe:
- Ba con đã có người khác ở ngoài rồi, mẹ biết mẹ không tốt, không cho các con được hạnh phúc, từ khi mẹ sinh em con ra, chưa một lần em được ba bế, ba ẵm, chỉ có con là chị , sinh ra trước nên ba vui lắm, ba đi làm về lại ẵm con trên tay. Đến khi mẹ có em con , đi siêu âm thì bác sĩ bảo là con gái nên ba chán nản..- \"Mẹ \" Nó chạy từ đâu vào ôm lấy mẹ nó. Nó, chị nó, mẹ đều khóc.
Đến khi nó lên lớp 7, ba mẹ lại cãi nhau, đánh đập mẹ, vì tính nó nóng nảy hay cãi lại nên ba đã tát nó một cái, nó chạy vào phòng, nó vò vò lại vò tờ giấy nó lẩm bẩm
- Tôi ghét ông, tôi căm thù ông, dù cho ông nuôi tôi bằng tiền, tôi cũng sẽ vậy, tốt với ông nhưng ông sẽ không có một chút tình cảm ba con với tôi !- Và từ đó, nó có chút lạnh lùng
Nó giật mình, nước mắt nó rơi và nó biết nó chỉ có Mẹ, Chị 2 thôi, chỉ 2 người thôi
Nó thẫn thờ, xuống nhà rót một cốc nước lạnh, đi ra hành lang phòng nó đứng , - Mình đang sống trong cái thế giới gì thế này? Tại sao mình không có cảm giác với ba ? Tại sao mẹ không bỏ đi mà lại chung sống thế này? Tại sao.. tại saoo.. Hàng ngàn câu hỏi với nó
Ba nó là người luôn chăm lo cho gia đình mỗi ngày, ba nó cũng rất quý nó, ba nó hay nhờ nó làm những việc hay với ba, ba cũng rất trêu đùa mẹ,nhưng nó hiểu đó chỉ là giả tạo, .. giả tạo thôi, tất cả những thứ đó ba làm bởi ba không muốn mất danh tiếng của riêng mình,Tại sao ba lại ích kỉ vậy chứ????? Nó hét lên: Giả tạo - Rồi nó bước vào trong phòng, nằm xuống giường, ôm cái gối ôm mà ba nó mua tặng, ngủ thiếp lúc nào không biết [ Khổ thân nó thật ">
♥Chap 15♥
- Huyền ơi! Dậy con! Đi học !- Mẹ nó lay lay tay nó
- Dạ mẹ! Nó bật luôn dậy !- Quàng cổ mẹ nó
- Con xin lỗi- Rồi lăn ra ngủ tiếp
Mẹ nó chẳng hiểu cái gì nên cù 1 cái vào eo nó, nó hét ầm lên
- Mẹ nó tủm tỉm cười- Còn nó thì đứng dậy, đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch rồi nó thu quân vào làm VSCN
- Mẹ xuống đây nhá- Mẹ nó vừa đi vừa cười bởi cái khuôn mặt méo xệch của nó!
- Vâng! Mặt con không méo được nữa đâu mẹ xuống đi [ Ai hiểu không "> !- Nó cười cười \" Đúng là mẹ mình có khác \"
15\ sau nó xuống, thấy ba và mẹ đang ngồi ở dưới ghế, nó chạy sồng