WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
>

Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!!

, ngủ một giấc dài, ngày mai thức dậy những cảm xúc này sẽ biến mất hoàn toàn, nó chắc thế. Nghĩ là làm, nó nằm xuống, kéo chăn lên và nhắm mắt lại.

Nó đâu biết, khi nó đang nghĩ vẩn vơ về hắn thì tại phòng khách.

– Anh nghĩ Anh Nhi bị gì thế? – Mẹ nó hỏi ba nó.

– Không chắc, nhưng anh đoán, có lẽ con bé đang bắt đầu yêu. – Ba nó cười nhẹ.

– Gì cơ? Yêu á? Con bé đó mà yêu á? Trời sắp sập hay ngày tận thế sắp đến thế? – Mẹ nó ngạc nhiên hỏi lại, là người sinh ra và nhìn nó lớn lên từng ngày, bà là người hiểu nó rõ nhất. Bà đã tốn công sắp xếp bao nhiêu cuộc hẹn, tìm cho nó rất nhiều bạn trai, người nào cũng tốt, vậy mà chỉ sau một buổi hẹn hò, nó đã bày vô số trò quậy phá khiến họ không dám đến lần thứ hai. Từ trước đến giờ, nó chưa từng thích ai chứ đừng nói đến chữ yêu.

– Không đâu! Trời sẽ không sập và ngày tận thế cũng không đến nhưng anh chắc chắn ngày nó đưa bạn trai về sẽ đến. – Ba nó cười và nói với giọng điệu chắc chắn vô cùng. Tuy mẹ nó hiểu tính tình nó, nhưng về mặt quan sát thì mẹ nó kém lắm, chẳng phải chỉ khi nhớ đền người mình yêu thì mới đỏ mặt sao, trước đây mẹ nó cũng vậy mà.

#Cùng lúc đó, ở một tòa biệt thự sang trọng, nơi căn phòng được phủ một màu đen ảm đạm#

Hắn ngồi trên chiếc salon màu đen, tay cầm một ly vang đỏ, khuôn mặt hắn lạnh lùng, ẩn trong căn phòng tối tăm, chỉ có ánh đèn đường rọi vào ban công. Hắn nhìn lên bầu trời đen thẫm, nơi đó có những ngôi sao lấp lánh như viên kim cương , và mẹ hắn là một trong những vì sao đó, bà vẫn đang dõi theo hắn từng ngày. Hắn biết điều đó, hắn biết mình đã trở thành một con người khác từ ngày mẹ hắn ra đi mãi mãi, hắn biết mẹ không vừa lòng vì điều đó nhưng hắn không thể là hắn của trước đây, vì con tim này của hắn tổn thương quá nhiều. Hắn nhớ mẹ, nhớ về một câu chuyện mẹ đã kể cho hắn nghe, mẹ nói mỗi chàng trai đều có một thiên thần mang đến tình yêu cho chính mình, và sau này hắn cũng thế. Nhưng giờ đây điều đó có quá khó không khi trái tim hắn đã trở nên lạnh lùng.

Bất chợt, hắn nhớ đến nó, hắn nhớ nụ cười tinh nghịch của nó, hắn nhớ đôi má ửng hồng vì ngượng vô cùng đáng yêu của nó, hắn nhớ hương thơm nhẹ thoảng qua cánh mũi hắn, hắn nhớ cả cái lần đầu tiên hắn gặp nó. Lúc nó đụng phải hắn, hắn đã rất giận, hắn định mắng nó nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn thấy nó cơn giận của hắn như biến mất hoàn toàn. Tự nhiên hắn muốn châm chọc nó, hắn muốn nhìn thấy khuôn mặt nó nổi giận. Hắn nhớ khi nó dùng khăn tay lau mặt cho hắn khoảnh khắc đó, khuôn mặt hắn đã đỏ lên, cũng may là nó không hề biết. Nghĩ về nó, trái tim của hắn ấm áp hơn hẳn, và hắn chợt nhận ra một điều: Khi đứng trước nó hắn đã không còn là hắn nữa. Vẻ lạnh lùng không còn chiếm ngự trái tim hắn nữa, có ai đó cho hắn biết cảm xúc này là gì không?

Hắn lắc mạnh đầu, có lẽ hắn nên quên tất cả những gì hắn vừa nghĩ, những gì hắn vừa cảm nhận. Hắn đưa ly vang đỏ lên miệng uống cạn, hắn muốn ngủ, ngủ sẽ giúp hắn quên, và biết đâu khi ngủ hắn sẽ gặp được mẹ và mẹ sẽ cho hắn câu trả lời.

Cùng một đêm, ở hai nơi khác nhau, có hai con người đang nhớ về nhau nhưng họ đều muốn xua đuổi cảm xúc của mình với người kia, rồi số phận họ sẽ ra sao??? Đó là câu hỏi vẫn chưa có lời giải đáp.

Chương 4: Nhóc con, làm bạn gái của tôi nhé !

#Biệt thự nhà hắn, tại phòng khách#

Hắn đang ngồi đối diện ba và dì. Nói là dì nhưng chưa một lần hắn gọi người đó là dì, trong mắt hắn, bà ta không là gì cả, hắn ghét bà ta hơn cả người dưng. Không phải vì bà ta thế chỗ mẹ hắn, cũng không phải vì bà ta chiếm lấy tình yêu của ba hắn. Là vì ngày bà ta bước vào ngôi nhà này, ngày bà ta gọi ba hắn là chồng và ba hắn gọi bà ta là vợ chính là ngày mẹ hắn phải ra đi vĩnh viễn bỏ hắn lại thế giới cô độc này.

– Trúc Du, ba nghĩ đến lúc con phải có người yêu rồi! – Ba hắn nói giọng trầm mang màu ra lệnh.

– Không muốn! – Hắn đáp lại lời ba một cách lạnh lùng.

– Trúc Du, sao con có thể nói chuyện với ba bằng thái độ đó? – Bà ta mở miệng.

– Đừng xen vào chuyện của tôi! – Hắn quát, điệu bộ giả vờ tử tế của bà ta khiến hắn phát ói!

– Không được vô phép như thế! – Ba hắn lớn tiếng hơn. – Con không có quyền từ chối đề nghị của ba, con có một tuần. Sau một tuần nếu như con vẫn không tìm được người yêu thì con sẽ phải yêu vị tiểu thư mà ba chọn lựa.

Hắn cười khẩy, lúc nào cũng thế, ông ta luôn độc tài như thế, luôn ép hắn làm những điều hắn không muốn. Nếu là cách đây 4 năm, ông ta là người hắn yêu nhất, là người hắn ngưỡng mộ nhất nhưng từ cái ngày định mệnh đó, ông ta là người hắn hận nhất, là người làm hắn đau khổ nhất, hắn trở nên thế này tất cả là nhờ người hắn vẫn gọi là ba. Trái tim hắn tổn thương, vì sao? Vì ông ta đã cầm dao rạch vào trái tim hắn những vết thương không bao giờ lành được, vì ông ta không ngần ngại đập tan hạnh phúc của hắn. Hắn mệt mỏi rồi! Hắn buông tay, tùy, ông ta muốn làm gì thì tùy.

Hắn cầm cặp, đứng lên, bỏ ra ngoài không để lại một lời chào. Hắn bước lên chiếc BMW mui trần màu xám và phóng đi theo gió. Hắn muốn gió cuốn hết những khó chịu trong lòng, và gió ơi, gió có cảm nhận được không? Gió có thấy khóe mắt hắn đang ướt không? Nếu có, gió hãy nói với hắn ai là người khiến hắn có thể cười đây???

Bỗng dưng, hắn nghĩ đến nó, phải, nó sẽ làm tâm trạng hắn tốt hơn, nó là người khiến hắn cười một nụ cười thật sự, đúng, trên đời này nó là người duy nhất làm được điều đó. Hắn quay xe rồi rồ ga phóng thẳng về trường.

#Tại trường#

Nó đang nằm trên thảm cỏ xanh sau trường, nơi đây thật yên bình, khác xa với sân trường ồn ào, náo nhiệt. À, mà hình như từ nãy đến giờ nó chẳng thấy hắn đâu cả, trốn học à? Hắn cũng xấu tính nhỉ?

– Này! Cô thích nằm đây lắm hả, nhóc con? – Bên cạnh nó âm thanh trầm vang lên khiến nó giật mình.

Nó giật mình mở mắt, nó thấy hắn đang nằm cạnh nó, lấy lại bình tĩnh nó lên giọng:

– Anh là ma à? Đi đứng không tí tiếng động, định hù chết tôi hả? Nếu thế thì tôi nói anh biết anh thất bại rồi nhá! Tôi vẫn còn sống và vừa thoát chết thành công đấy!

– Tôi không phải ma, tôi là hoàng tử và tôi cũng không có ý định hù chết cô vì tôi biết cô khó chết lắm, không khéo cô quay sang trả thù tôi thì chết! – Hắn châm chọc.

– Anh thông minh đấy! Thưa hoàng tử! – Nó kéo dài 2 từ ” hoàng tử ” trêu hắn.

– Cô cũng biết điều đấy, nhóc con! – Hắn phì cười rồi xoa đầu nó.

Cùng lúc đó tiếng chuông báo giờ học vang lên.

– Đi thôi! – Hắn nói rồi lôi nó dậy chạy vào lớp.

#Ra chơi#

– Nhóc con! – Giọng hắn vang lên rồi sau đó hắn xuất hiện trước mặt nó.

– Sao lúc nào cũng thế vậy nhỉ? Anh thích làm người khác đứng tim lắm à? – Vừa nói nó vừa đưa tay lên trấn an trái tim sắp rơi ra ngoài vì giật mình.

– À mà sao sáng nay anh đi học trễ thế?

– Ừhm thì…. – Hắn nhớ đến cuộc nói chuyện sáng nay làm tâm trạng không được vui – gặp tí rắc rối. – Hắn hoàn thành câu trả lời.

– Gì? Tôi nghe nhầm à? Ai gan dạ đến nỗi gây rắc rối với hoàng tử đây thế? – Nó chọc hắn.

– Ồ! Cô biết tôi lợi hại rồi hả? – Không vừa, hắn nói lại.

– Ừ! Lợi thì không thấy nhưng hại thì hơi bị nhiều rồi đấy! – Nó trả đũa.

Hắn bật cười, nhưng hắn vẫn không vui được nhiều khi nghĩ đến chuyện sáng nay. Tự nhiên hắn lại nhìn nó và hắn nảy ra một ý tưởng, mặt hắn gian vô cùng.

– Anh Nhi này! Chúng ta là bạn nhỉ? – Hắn giăng bẫy.

– Ừ! – Nó đang lại gần bẫy của hắn.

– Bạn bè thì nên giúp đỡ nhau đúng không? -Hắn đang dụ nó vào bẫy.

– Đương nhiên! – Nó đã đến rất gần bẫy của hắn.

– Vậy nếu tôi cần thì cô sẽ giúp? – Hắn tung chiêu cuối.

– Ừ! Tôi sẽ giúp. – Thế là xong, nó đã rơi vào bẫy của hắn.

– Nhóc con! Làm bạn gái của tôi nhé! – Mục đích là đây!

– WHAT??????????? – Nó hét lớn hết cỡ.

– Làm gì mà hét to thế! – Hắn xoa hai tai mình – Chỉ là diễn thôi! Không phải thật. – Hắn giải thích.

– Sao lại phải diễn? – Nó tò mò.

– Ba tôi gia hạn 1 tuần tôi phải có người yêu nếu không tôi sẽ phải yêu người ông ta lựa chọn, mà loại con gái ông ta chọn nhà thì giàu nhưng tính tình thì vô cùng đáng ghét. Tôi không muốn nên mới cần cô. – Hắn nói.

Trước giờ, nó cũng ghét mấy cô nàng chảnh chọe, đáng ghét, với lại hắn và nó còn là bạn nên nó sẽ giúp hắn vậy.

– Ok! Tôi giúp anh! – Nó quyết định. – Nhưng mỗi người có 5 điều khoản mà người kia phải nghe theo và thời hạn là 3 tháng. Đồng ý chứ?

– Đồng ý! Vậy lấy giấy ra đi. Tôi nói cô ghi.

– Ừ! – Nó nhún vai rồi lấy giấy ra bắt đầu viết.

– 1. Cô không được yêu ai trong thời gian làm bạn gái tôi.

– 2. Tôi có quyền làm bất cứ điều gì mà một đôi yêu nhau có thể làm trừ kiss môi.

– Thế thì anh lợi quá còn gì? Vả lại chuyện kiss môi anh làm tôi cũng không cho.

– Cô thì không lợi à? Nói nhiều quá! Ghi đi!

– 3. Ở bất kì đâu tôi và cô cũng là một đôi vì ba tôi sẽ giám sát.

– 4. Từ giờ, đi học và về nhà tôi đưa cô đi, ăn uống tôi và cô cũng phải đi cùng nhau, tôi có quyền hẹn hò với cô. Điều 5 chưa nghĩ ra.

– Đến tôi nhé! – Nó nói và chuyển giấy bút cho hắn.

– 1. Không cho anh yêu ai trong khi đang quen tôi.

– 2. Tôi có quyền làm nũng, giận dỗi và đòi hỏi ở anh như một bạn gái thật sự.

– Cô hơi bị lợi dụng rồi đấy! – Hắn nhắc.

– Kệ tôi! Lắm điều! Ghi đi!

– 3. Mối quan hệ giữa tôi và anh không được cho ba mẹ tôi biết.

– 4. Không được bắt nạt tôi và 5. Không được đi chơi với những cô gái khác. Hết.

– Cô thì ai dám bắt nạt chứ! – Hắn bĩu môi nhưng hắn đâu biết hành động đó khiến hắn rất đáng yêu và nó đang bật cười.

– Xong nhé! Từ hôm nay, nhóc con, cô là bạn gái của Nam Trúc Du này!
Chương 5: Anh Nhi, về ra mắt ba tôi nào!

#Sáng hôm sau, tại trường#

– Hey! Nhóc con! – Hắn phóng tới ngồi ngay trước mặt nó.

– Anh thích ám tôi quá nhỉ? Hình như ở đâu tôi cũng thấy cái mặt ác quỷ của anh cả. – Nó hạ quyển sách đang đọc xuống, nói với hắn.

– Này, em xưng với bạn trai em là tôi à? Đổi cách gọi đi! Còn nữa, mặt anh thánh thiện thế mà em gọi là ác quỷ, nghe được à?

– Vâng ạ! Em xin lỗi vì đã xúc phạm vẻ đẹp thánh thiện như ác quỷ của anh. – Nó khoanh tay lại, cúi đầu làm ra vẻ long trọng khiến hắn không khỏi bật cười.

– Được rồi! Không cần ra vẻ em yêu quý người bạn trai này lắm rồi sau lưng âm thầm trả đũa đâu. – Hắn xoa đầu nó.

– Em nào dám. – Nó trưng cái vẻ mặt vờ ngây thơ ra trước hắn.

– Thôi, không đùa nữa. Anh có chuyện cần nói này! – Hắn vào chủ đề chính.

– Anh mà cũng có việc cần nói à? Mà hình như khi có việc là em lại gặp rắc rối nhỉ? – Nó tiếp tục đùa.

– Anh Nhi, hôm nay em về ra mắt ba anh! – Hắn quát lớn để nó tập trung.

– GÌ CƠ ?????????? – Khuôn mặt thay đổi 360 độ, nó hét lớn hơn bao giờ hết.

Vì đã rút kinh nghiệm từ lần trước nên hắn có chuẩn bị bịt tai lại trước khi cái loa phóng thanh bắt đầu truyền đạt. Tuy là thế nhưng tai hắn vẫn bị chấn động, sức công phá của nó cũng ghê gớm thật.

– Ba anh muốn xem mặt người con gái anh yêu nên mới phải thế. Năn nỉ em đấy! Giúp đi mà! – Hắn dùng khuôn mặt đáng yêu cộng đôi mắt cún con nhìn nó. Sắt đá cũng phải mòn chứ đừng nói nó, nó phì cười rồi gật đầu.

– Được rồi, khi nào đi?

– Ngay chiều nay. – Hắn tươi cười trả lời.

– Chiều nay luôn à? Sớm thế!

– Sớm gì đâu. Chiều em trang điểm cho đẹp nhé! 6 giờ anh đến đón em, vậy nha! – Hắn nháy mắt với nó rồi chạy về lớp.

#6 giờ chiều tại nhà nó#

Nó đã chuẩn bị xong cả rồi. Hôm nay, nó vận một chiếc áo đầm màu xanh da trời cực kì xinh xắn, nó mang đôi cao gót màu trắng có chiếc nơ đen ở mũi giày. Nó để tóc xõa hai bên vai, cài thêm một chiếc băng đô bằng vải màu trắng làm điểm nhấn cho mái tóc đen mượt. Nó trang điểm nhẹ, đánh một lớp phấn mỏng, son thêm một tí cho m
Trang: « 12349 »
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Xem Thêm >>
Có Thể Bạn Chưa Xem
* Truyện Teen - tui thề tui phải bắt ông thích tui
* Truyện Voz Làm Việc Cùng Người Yêu Cũ
* Truyện Vợ Ơi Anh Biết Lỗi Rồi Full
* Truyện Trần tình 19 năm của 1 thằng công tử coi trời bằng vung
* Truyện Tình Yêu - Lời Xin Lỗi Muộn Màng
• Từ Khoá
Tags:

Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!!

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Gmail: Nhoc96dt@gmail.com
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON

XtGem Forum catalog