rave;y" thằng bạn ngồi bàn trên quay đầu xuống hỏi
"Chơi mày , mà mày bao hả ?"
"Bao cái cục cứt thằng nào chơi thằng nấy trả"
"Vậy thôi , tao còn có 6 ngàn à chơi dc có 2 tiếng"
Thằng bạn cười cười
"Uh thì bao cũng được nhưng mà mày phải làm giúp tao cái nv lên level 20 nhé"
"Ok , nv level 20 tao làm cái một" em cười tươi.
2 thằng đang chém gió rôm rả thì thầy giáo bước vào , đi bên cạnh là 1 cô bé
"Ohhhhhhhhhhhh" Lớp bỗng nhốn nháo khi cô bé bước vào
"Cả lớp trật tự , hôm nay thầy giới thiệu với các em đây là bạn học sinh mới vào trường của chúng ta , các em hãy cho 1 tràng pháo tay chào mừng bạn nào " Thầy giáo cười.
Từng tiếng vỗ tay nháo nhào ,vài thằng ngu còn biz biz như chào đón 1 ngôi sao màn bạc nào đó.
Em lúc đó cũng ko quan tâm lắm nhưng cũng kịp nhìn lên ..... ái chà chà cũng xinh nhỉ , cô bé có đôi mắt to tròn 1 mí khuôn mặt trắng tinh cực kỳ dễ thương và đôi môi đang chúm chím cười ngại ngùng trước sự hâm mộ của cả lớp... oh cũng được đấy , nhưng xin lỗi anh ko có hứng thú với cô em rồi , em nghĩ ngợi rồi cũng tặc lưỡi bỏ qua.
"Nào Linh để thầy chọn chỗ cho em nha .... để coi .... à kia rồi em ngồi bàn gần chót kế bên bạn H nhé"
Em giật mình đứng lên phát biểu ngay "Thưa thầy hok được đâu chỗ em toàn con trai ko à ko tiện đâu , thầy chọn bàn khác đi"
"Lớp hết chỗ ngồi rồi , em cho bạn ngồi đi"
"Nhưng mà .... nhưng mà"
"Ko nhưng nhị gì cả , Linh em xuống dưới đó ngồi đi"
Cô bé đang sượng mặt nghe thầy nói vậy cũng líu ríu ôm cặp chạy lại chỗ em ngồi.
Bực hết cả mình đã thế ông cho mài ngồi ở ngoài cùng cạnh thùng rác luôn cho bỏ ghét hehe , em nghĩ nghĩ rồi xích vào trong. Cô bé ngồi xuống , mặt đỏ như gấc ko dám nhìn mặt em.
Tiết 1 , thầy giáo đang giảng bài mới còn em thì ngồi chả biết làm j nên vẽ tầm bậy tầm bạ trên vở. Tự nhiên cảm thấy ai đó giựt giựt tay áo nên em quay sang
"Bạn ơi , bạn tên j thế " cô bé nhìn em cười ngại ngùng
Em lúc đó cũng ko muốn trả lời nhưng theo phép lịch sự đành nói "Mình tên H" rồi quay lên nhìn bảng tiếp.
Cô bé ko nói j chỉ cười cười rồi ghé sát tai em thì thầm :
"CHÀO BẠN , MÌNH TÊN LINH ................."
Kétt.... tiếng thắng xe đưa em trở về với thực tại.
Lặng lẽ bước ra khỏi hẻm , Linh vẫn chưa thấy em , cô ấy đang thò tay vào mở cổng.
"Linh.........."
Linh sững người quay lại , đôi mắt ngỡ ngàng nhìn em ...em có thể nhìn thấy
sự bối rối trong mắt cô ấy.
Từng bước chân chậm chậm tiến sát đến tình yêu ngày nào .
"H...thấy...hết...rồi"
"H...chờ...Linh...nãy...giờ"
"Linh...ko phải ... nói j nữa đâu .... H hiểu mà..."
"H....H...."
"H...về nha"
Em nghẹn ngào.
Cô ấy đứng bất động ... nước mắt bắt đầu rơi ...
"ANH ĐỨNG LẠI!!!"
Linh nói như hét , em có thể nghe thấy tiếng nấc của cô ấy...
Em vẫn tiếp tục bước về xe.
"EM NÓI ANH ĐỨNG LẠI CÓ NGHE KHÔNG !!!!" Linh khóc nức nở
Chân em bắt đầu mềm ra nhưng lúc đó vì sự đau khổ và tuyệt vọng , em đã bỏ rơi cô ấy.
"Linh... vào nhà đi ..."
Sau cái đêm đầy đau khổ ấy diễn ra , em lao vào màn đêm bỏ mặc tình yêu của cuộc đời đằng sau ....
Trong đêm tối , em khóc như một đứa trẻ mới vừa chào đời , nước mắt lăn đầy trên má. Với trạng thái vô hồn , em ko nhớ mình đã đi về đâu ... những tiếng chửi bới ... những tiếng còi xe , ko thấy bất cứ thứ j em chỉ biết chạy và chạy.
Mãi 1 lúc , sau khi hoàn hồn thì em đã nhận ra mình đã về nhà từ khi nào. Dựng xe 1 góc , em ngồi bệch xuống cổng nhà thở dốc , trong đầu bị ám ảnh hoàn toàn về hình bóng người con gái đứng dưới làn mưa gọi em quay trở lại với những giọt nước mắt lăn dài .... lúc này đây em mới cực kỳ hối hận khi mình đã phạm 1 sai lầm khủng khiếp đó là đã bỏ rơi Linh , bỏ rơi người mà mình yêu thương bao lâu nay.
Có lẽ nên rời xa Linh 1 thời gian , thời gian sẽ làm giảm bớt nỗi đau trong lòng. Em suy nghĩ 1 hồi rồi gượng dậy và leo lên xe và tiến về biên hoà , nơi mà mình được sinh ra ở đấy.
12h15 tối 05/10/2012 , đường 5 biên hoà :
"Kinhcoong!!!Kinhcoong!!!"
"Ai đó ... đợi tí " Người phụ nữ ở trong nhà la lên
"Giờ này trễ rồi ko biết ai còn đến nhỉ .... Uả , anh H !!!"
"Chào em." em gượng cười , trước mắt em là cô em họ tên D
"Sao...sao giờ này anh còn đi đâu lên đây vậy ??? "
"À ... ừ anh đến nhà thằng bạn chơi mà giờ cũng trễ rồi giờ về nhà ba má cũng ngủ rồi , bữa nay anh ngủ ở đây được không em ?"
"Dạ được mà thôi anh vào đi"
Em cười ko nói j rồi dắt xe vào trong
"Cô chú đâu rồi em ?"
"Dạ ba mẹ em đi ngủ hết rồi còn mỗi em là đang xem phim thôi mà anh cũng đi tắm luôn đi , quần áo anh ướt hết rồi kìa" nhỏ em lo lắng
"Ừ cám ơn em nhưng chắc anh ko tắm đâu , anh ko có mang đồ"
"Anh cứ tắm đi để em chạy lên lấy đồ ba cho anh mặc , anh với ba em cũng cao bằng nhau mà" nói rồi cô em chạy lên lấy đồ và mang xuống cho em 1 cái áo ba lỗ và 1 cái quần lửng.
Vào phòng tắm em bật cái bình nóng lạnh rồi nằm dài trong bồn.
Linh à , anh xin lỗi ... anh yêu em nhưng chúng ta chỉ có duyên nhưng ko có phận có lẽ bây giờ ngay cả là bạn anh cũng ko thể làm được nữa rồi ... từ giờ em hãy tự lo cho mình nhé ... anh ko thể bên cạnh em nữa .... em suy nghĩ rồi ngụp sâu vào trong nước .... good bye my love ....
"Hôm nay ngủ phòng em nhé để em xuống phòng mẹ ngủ" nhỏ em ngồi trên ghế cười.
"Ừ anh biết rồi , anh mệt quá giờ anh cũng lên đây em ngủ ngon"
"Vâng , anh ngủ ngon"
Em cười rồi bước vào phòng D nằm uỵch xuống giường. Haizz đêm nay sẽ là 1 đêm dài đây ....
Qủa thật đêm đó là đêm dài nhất của cuộc đời , rất nhiều kỷ niệm 2 đứa vui đùa cùng nhau hiện về , quá khứ , hiện tại và tương lai ....
Cả ngày hôm sau em chẳng đi đâu cả , chỉ nằm suy nghĩ và mượn laptop của nhỏ em viết review cho các thím , và ..... giai đoạn up đoạn update 7 lên voz là gian đoạn quan trọng để em thay đổi suy nghĩ. Rất nhiều gạch đá , những lời khuyên , những nhìn nhận phân tích của các thím tuy là người ngoài nhưng lại cực kì chính xác.
Em bình tĩnh suy nghĩ kỹ lại những việc đã xảy ra. Chẳng lẽ Linh gọi thằng kia ra để chia tay thiệt sao rồi những cụm từ "anh" , "em" thay cho "H" mà Linh vẫn nói ngày nào đã làm em sực tỉnh .... thôi chết rồi .... chẳng lẽ mình hiểu lầm Linh hay sao @@ ........ TRỜI ƠI ....... ANH ĐÃ HIỂU LẦM EM RỒI LINH ƠI..... LÚC ĐÓ ANH ĐÃ MÙ QUÁNG KHÔNG NHẬN RA ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ ..... SAO ANH NGU QUÁ VẬY!!!!!!!!!!!!!!
Em muốn phát điên với những suy nghĩ ấy và ngay lập tức thay đồ rồi phóng xe về sài gòn ngay trong đêm.
(Bạn đang đọc truyện tại WapHack.Vn, chúc bạn online vui vẻ!)
Lại mưa ư .... đúng rồi cứ mưa đi hãy giúp tao gột rửa những suy nghĩ ngu ngốc về Linh đi ..... Linh đã thể hiện tình cảm ra bên ngoài rồi vậy mà tao ko hề nhận ra .........
Vâng và 1 lần nữa sự dại dột , ngu ngốc và trẻ trâu đã hại em và em lại phóng xe biền biệt đi nhưng lần này ko phải là bỏ đi mà đến với Linh , đến với tình yêu của em.
20h30 là lúc em đến nhà Linh , vứt xe ở ngoài và chạy bộp bộp vào trong nhà.
Bà mẹ Linh lúc đấy đang khuấy sữa thì giật mình khi thấy em.
"Trời!!! H con .... con làm sao thế ? " bà cô hốt hoảng khi thấy mình mẩy em ướt nhẹp và khuôn mặt thì cực kỳ căng thẳng
"Linh đâu rồi cô ???" em hỏi dồn
"Nó trên trên phòng đó mà con sao hớt ha hớt hải vậy ??? "
"Sữa gì đây vậy cô ? " Em thắc mắc
"Sữa pha cho con Linh đó , cái con này nó kỳ quá sáng giờ ko ăn uống j cả chỉ có nằm đó khóc thôi , cô lo quá nên pha sữa cho nó uống nè "
Trời!!! em vì anh mà đau khổ vậy hả Linh .... anh .... anh phải làm gì để xin em tha thứ đây .......
"Cô....cô để con mang lên cho Linh cho "
"Uh con mang lên cho nó uống dùm cô chắc gặp con , con nhỏ sẽ chịu uống"
"Vâng con biết rồi .... "
"Mà con nè " bà cô ngập ngừng
"Dạ... ?"
"Cô ko biết chuyện 2 đứa làm sao nhưng .... hồi trưa cô thấy nó ngủ mà nó gọi tên con nhiều lắm , con ráng chăm sóc con nhỏ dùm cô nhé cô có mình nó là con gái à"
Em nghẹn ngào nói chẳng lên lời chỉ gật đầu rồi bước lên phòng Linh.
Từng bước chân bước đi cũng là từng hồi trái tim đập thình thịch trong ngực ..... mình phải nói làm sao đây. Áp lực cực kỳ nặng nề làm em ko thể đứng vững nổi phải tựa tay vào tường để thở , rồi sau đó lấy hết can đảm em xoay tay cầm bước vào.
Linh đang nằm xoay người vào tường , cái mền đang phủ lấy người cô ấy chỉ lộ mỗi mái tóc dài thon thả
"Con...không...ăn...đâu...mà" Giọng Linh nhão nhoẹt.
Em đứng như bất động trong căn phòng ấy ...... quá đau đớn .....
Nước mắt lăn dài trên má , khẽ đặt ly sữa xuống bàn rồi ..... lặng lẽ ..... nằm xuống cùng với Linh , đôi tay vòng qua bụng kéo cô bé vào lòng.
Thân hình Linh khẽ rung lên nhè nhẹ và sau đó lặng im .....
"Anh...anh... là đồ tồi...anh đã hứa ... sẽ chăm sóc.... tôi .... rồi ... sao anh ....còn ...bỏ đi " Linh oà khóc nứa nở
Khẽ xiết chặt Linh hơn
"H...xin lỗi..."
Em nghẹn ngào
"LÚC ĐÓ ... TÔI CHỈ CÒN MÌNH ANH .....MÀ ANH NỠ BỎ ĐI NHƯ THẾ SAO !!!!!" Linh hét lên , rồi gạt tay em ra.
Em lại kéo Linh lại chặt hơn , khóc cùng dòng nước mắt với Linh.
"H...sai...rồi"
Cô ấy ko nói j nữa chỉ nằm đó khóc rồi .....Bỗng nhiên ... cô ấy chụp lấy con dao gọt hoa quả trên bàn rồi chĩa thẳng xuống vai em mà đâm xuống !!!! , em hoảng quá lấy tay chụp tay Linh lại.
"Linh...linh làm gì thế ????? " Em