đi ra khỏi phòng, nó về hồi chiều tới giờ mà chán chẳng biết làm gì?.
Xuống lầu_” Mẹ à con ra ngoài đi dạo một chút”.
Mẹ nhìn nó_” Khuya rồi mà con đi đâu?”. ở đây tối ra ngoài cũng không sao nhưng an toàn là trên hết.
_” Trong nhà buồn quá con ra ngoài hít thở không khí một chút”. Nói xong nó ra ngoài.
Ngoài trời có những cây đèn đường nên không tối lắm. không khí mát mẻ dễ chịu hơn trong nhà rất nhiều.
Những tiếng gió sào sạc làm nó cảm ấy vui hơn.
……………………….
_” Anh có thể đưa em về được không?”. Giọng cô ta có chút buồn và nghẹn ngào.
Hắn không nở từ chối_” Cũng được đợi anh lấy xe”.
Nhìn theo bóng dáng hắn cô ta nở một nụ cười ma mảnh.
Hắn chạy chiếc xe mới của mình đứng trước mặt Tuệ.
_” Lên xe đi”. Giọng hắn không cảm xúc như nói chuyện với một người không quá thân thiết làm Tuệ có cảm giác tức giận.
Nhưng vẫn ngoan ngoãn _” Dạ”. một tiếng rùi bước lên xe.
Chiếc xe đi trong đường tối 2 con người ngồi trong đó mà như không thèm nói chuyện với đối phương. Nói theo một cách khác là không còn gì để nói.
Tuệ lên tiếng phá vỡ sự im lặng_” Khang à”. Giọng nói ngọt ngào.
Hắn cảm thấy không quen với cái từ ngọt ngào này nhưng trong lòng vẫn có một số cảm xúc.
_” Có chuyện gì sao”. Hắn hỏi.
Tuệ quay sang nhìn hắn. lúc này cũng đã đến cổng nhà Tuệ.
Hắn bước xuống xe quay qua mở cửa cho cô. Đang định quay vào xe thì bỗng có một bàn tay nhỏ nhắn nắm chặc tay hắn kéo lại.
_” Anh Khang”. Cô ta nép người vào cánh tay vững chắc của hắn giọng yếu đuối bất lực.
_” Em làm gì vậy buông anh ra đi?”. Hắn kéo tay cô ta ra.
_” nếu em nói em còn rất yêu anh thì anh có quay lại với em không?”. Mắt ứa nước một khuôn mặt đáng thương hiện ra trước mắt hắn.
_” Anh đã có vợ rùi. Chúng ta là không thể nào”. Hắn buông cánh đang ôm mình ra quay mặt đi.
Chợt môi bị ai đó bịt chặc. Tuệ ra sức mà ngậm lấy môi hắn 2 tay ôm chặc cơ thể hắn. lúc này hắn như cứng đờ bất ngờ với hành động đó của cô.
ở một gốc khuất nào đó một cô gái nhỏ nhắn chứng kiến toàn bộ. nước mắt lăn dài trên má, cảnh vật trước mắt như mờ đi chỉ toàn là nước và nỗi đau không sao tả được trong lòng.
Nó mong sao người con trai phía trước người đang cùng hôn nhau với cô gái xinh đẹp kia không phải là chồng nó, nhưng đó lại là sự thật.
Nó không chạy ra la hét làm ầm ỉ, không trách hắn không đánh hắn. nó chỉ im lặng bước đi trong bóng tối.
Hắn cố đẩy cô ra, lúc này trên môi cô ta là một nụ cười đắc thắng.
_” Em làm gì thế?”. Hắn lấy tay chùi môi hơi tức giận hỏi.
_” Vì em quá yêu anh”. Cô vòng tay qua ôm hắn thật chặc, còn hắn thì kéo cơ thể nhỏ nhắn đang ôm mình ra khỏi. quay mặt vào xe phóng chạy không nói một lời.
Còn cô thì _” Thiên Thiên cảnh vừa rùi đẹp chứ khakha”. Cô ta cười lớn vì sự thành công ban đầu của mình.
CHƯƠNG 12: DÙ TIN NHƯNG VẪN ĐAU
Cô bước từng bước chân nặng nề về nhà. Bước vào cửa không nói không lời bước thẳng lên phòng.
_” Con bé nó làm sao vậy ông?”. Bà thấy bộ dạng thất thần của nó trong lòng lo lắng.
_” tui cũng như bà có biết gì đâu?”. Ông quay qua thấy câu hỏi của bà thật vô duyên.
_” Để tôi lên hỏi nó coi xảy ra chuyện gì?”. Bà định lên phòng nó thì Thiên Mẫn ngăn lại.
_” Nếu nó không muốn nói chuyện với ai thì mẹ đừng làm phiền để nó yên tĩnh đi”.
2 người đều đồng tình với kí kiến của anh.
Sáng hôm sau hắn đến nó sớm vì nó còn phải đi học.
Hắn vào nhà mới biết nó ngủ chưa dậy. hắn cười cười với cả nhà đi lên phòng nó.
_” Vợ yêu chồng qua đón đi học nè dậy đi”. Hắn leo lên giường vỗ vào má nó.
Nó nhăn mặt. nghe tiếng của hắn thì nó lại nghĩ đến chuyện đêm qua bắt đầu bực bội.
_” Để em ngủ BIẾN”. nó nói không khách khí đuổi hắn không thương tiếc.
_” Thui đừng ngủ nữa trễ học rùi nè dậy dây”. Hắn kéo người nó dậy. lúc nhìn thẳng mặt nó hắn mới phát hiện mắt nó bị sưng lên vì khóc quá nhiều.
Hắn lo lắng hỏi._” Mắt em bị sao vậy?. em khóc à?”. Hắn đưa tay vuốt vùng mắt sưng.
_” Ặc khóc á cốc thèm. Chỉ tại đêm qua thức khuya vậy thui”. Nó không muốn trách không muốn nhắc chuyện đó. Nhắc lại là chứng tỏ hắn thật sự có người con gái khác.
Thà hắn cứ như thế thì tốt hơn. Nó côn nhận nó rất ngốc nhưng có thể đêm qua hắn say rượu tưởng người con gái đó là nó cũng nên. Nhưng vẫn duy nhất một điều nó tin hắn không lừa dối nó.
Hắn cười cười véo mũi nó.
_” Đi đánh răng rửa mặt đi. Vợ như z xấu chết đi được”. hắn không quên trêu nó.
Nó trừng mắt nhìn hắn rùi hung hăn bước vào nhà tắm.
Còn hắn thì lắc đầu nhìn theo bóng dáng nó. Nhưng nhanh chống cái vẻ mặt vui cười đó biến mất thay vào đó là vẻ mặt suy trầm điều gì đó.
Nó thay đồ xong theo hắn đến trường cả hai đi vào trạng thái im lặng.
Mỗi người có một cái lo lắng khác nhau. Hắn thì lo Gia Tuệ sẽ làm những chuyện như hum qua. Còn nó thì sợ mất hắn.
Nhưng nó không thể thua người con gái đó nó sẽ im lặng giành lại người chồng của nó.
…………………
Vào lớp học.
_” Thiên Thiên mắt mày bị làm sao vậy?”. Nhi nhìn nó lo lắng hỏi.
Nó cũng nhìn lại Nhi bằng ánh mắt ngơ ngác như không hiểu chuyện gì_” Sao là sao?”.
_” Là sung đó”. Nhi chỉ vào mắt nó.
_” Cái này á hả. sáng ăn trúng trái ớt to đùng ngồi khóc một buổi trời nên vậy đó”. Nó trả lởi tỉnh queo.
_” Thiệt không đó?”. Nhi nghi ngờ hỏi.
_” Láo mày tao mập thêm một kg nào à”. Nó nhìn Nhi cười cười.
_” Ờ cũng phải. à mà ai biểu ngu gáng chiệu”. nhi chọc nó.
_” Chứ tao có than gì đâu mày khỏi nói câu đó”.
_” Mày không nhịn tao mày chết à?”. Nhi lườm nó.
_” cái đách gì phải nhường. mày không nói tao trước tao nói mày à”. Nó không khách khí nói.
_” Ui mới sáng sớm cãi nhau cái quái gì thế?”. Hoài Phong quay xuống nhìn 2 đứa tụi nó cười tươi như hoa hỏi.
_” NHIỀU CHUYỆN BIẾN”. cả 2 đứa nó nói một lượt làm anh Phong nhà ta sợ quá chạy luôn.
_” Tùng…. Tùng”.
Cuối cùng cũng vào học 2 đứa nó mới không còn cãi nhau.
……………………………
ở một góc sân trường.
_” em muốn báo cho anh một tin mừng hôm nay em sẽ vào trường anh làm giáo viên”. Giọng cô cái vui vẻ bên điện thoại.
_” tại sao lại làm giáo viên, em đang định làm gì thế?”. Giọng hắn không được vui.
_” Em chỉ muốn bên anh thôi”. Cô gái hơi nghẹn ngào.
_” Anh đã nói rồi chúng ta không thể”. Anh nói nhỏ., có một cái cảm giác bất lực nào đó trong anh.
_” Em không cần anh đáp lại tình cảm của em, em chỉ muốn mỗi ngày được nhìn thấy anh mà thôi”.
_” Em……….”.
_” Thôi em vào trường rùi có gì chúng ta nói sau nhé”. Không đợi hắn trả lời cô ta tắt máy.
Anh sẽ sớm quay lại với em thôi. Thiên Thiên à lần này mày không may mắn như lần trước đâu.
Cất điện thoại vào giỏ cô ta tự tin bước vào trường.
Còn hắn thì đang bối rối không biết phải làm thế nào.
…………………….
Trên lớp nó lúc này đang nháo nhào lên vì cô giáo mới quá đẹp.
Còn nó thì đang tức giận người đàn bà này là người tối đêm qua. Hahaha thật không ngờ cô ta lại đến trường hắn làm giáo viên, các người thật chẳng xem tôi ra gì?.
Dù nó không muốn tin nhưng mọi chuyện đã quá rõ ràng khi lúc sáng. Trên người hắn không có rượu chứng tỏ đêm qua hắn tỉnh táo.
Còn bây giờ cô ta lại ở đây làm sao mình bỏ cái nghi ngờ này đây hahaha cuộc đời này thật trớ trêu mà.
_” Tôi tên là Lâm Gia Tuệ giáo viên dạy môn Anh Văn rất vui khi trở thành cô giáo của các bạn”. cô ta nói trên môi là một nụ cười như thiên thần.
Bật mí nhá trên mặt cô ta là một lớp phấn không thể nói là mỏng.
_” cô ơi cô bao nhiêu tuổi rùi ạ?”. Một học sinh nam lên tiếng.
Cô ta mỉm cười nhìn học sinh đó_” 22 tuổi có chuyện gì không em?”. Lũ học sinh này cả cô giáo cũng mê.
_” dạ không tại thấy cô trẻ quá em còn tưởng cô mới 16 17 chứ hihihi”.
Cô ta nghe xong thì cười nhẹ trong lòng rất vui.
_” Cô ơi vậy cô có bạn trai chưa?”. Thật bất ngờ khi câu này là do nó hỏi.
Cô ta nhìn nó cười hiền nhưng trong lòng đang khinh bỉ một đứa con nít ranh.
_” Cô có rồi việc gì sao em?”.
_” dạ không em nghĩ chắc bạn trai cô có phúc lắm mới có một người bạn gái xinh đẹp như cô”. Đẹp đến mức dựt chồng người khác. Đồ con đàn bà không liên sỉ. trong lòng nó không ngừng mắng chưởi.
_” em quá khen rồi”.
Mấy đứa con trai buồn thiu thỉu người đẹp có bạn trai mất rùi.
Vậy là giờ học nhanh chống tan.
Nó điện thoại kêu tài xế tới đón về.
Trên xe nó không ngừng suy nghĩ, liệu nó có thể kiên cường giả nai không biết hay là tức giận hỏi cho ra lẽ. đầu nó như muốn nổ tung.
_” Xin chào tiểu thư”. người hầu thấy nó về liền cuối đầu cung kính.
_” em đã nói rồi chị cứ gọi em là Thiên Thiên được rùi không cần phải vậy đâu”.
Cô gái này lớn hơn nó 5 tuổi là người hầu của nhà nó cũng được 8 năm rùi.
_” Dạ thưa tiểu thư”. Cô gái này vẫn cung kình như vậy.
_” Em thật hết cách với chị. À mà bố em có nhà không?”. Quên nói nó đi về nhà bố mẹ nó.
_” Ông chủ đang ở trên lầu á”.
_” Ừ được rùi chị vào làm việc đi”. Nói rồi nó bước lên phòng ba.
_” Cốc cốc”.
_” Ai đó vào đi”.
_” cạch “. Nó bước vào chạy lại ôm chằm ba nó.
_” Ôi cái con bé này sao giờ lại ở đây?”. Ông ôm nó hỏi.
_” Con nhớ ba”. Hihihi nó nịnh ông.
_” Lớn già cái đầu rùi mà còn nịnh. Mới gặp lúc sáng mà đã la nhớ tin nỗi không đây cô nương”. Ông véo mũi nó.
_” á ba cứ làm như con là con nít không bằng. con nói thiệt chứ bộ”. nó nhõng nhẻo.
_” Thôi không giỡn nữa tìm ba có chuyện gì con nói đi?”. Không có chuyện nó tìm ông à.
_” Con muốn chị Kim Giang qua làm người giúp việc cho con”. ( cô gái lúc nảy á).
_” Tưởng chuyện gì chứ cái đó dễ ợt. mà sao tự nhiên nay muốn có người giúp việc vậy bình thường không nghe con nói”.
_” Con nấu cơm quá dỡ chồng con ăn không được không có người giúp việc chắc con khổ chết ba ơi”. Nó nói mặt đáng thương vô cùng.
Ông nhìn nó cười_” ôi thật đáng thương………… cho thằng con rể yêu quý của ta bao lâu nó chịu khổ rùi”.
Nó hóa đá luôn.
………………………..
_” Chị Kim Giang đừng làm nữa đi với em vào thu dọn hạnh lí”. Nó kéo tay cô chạy lên phòng.
_” Tiểu thư tiểu thư cô muốn đuổi tôi sao?”. Giang không hiểu gì hết trong lòng lo lắng cứ nghĩ mình sẽ bị đuổi việc.
_” Làm gì có chuyện đó chỉ là bây giờ chi phải qua nhà em, không ở đây nữa”.
_” Qua nhà tiểu thư”. Giang hơi bất ngờ.
_” Chị biết em ngu nhất là làm việc nhà và nấu cơm mà”. Nó cười cười.
_” À thì ra là vậy làm chị cứ nghĩ”.
_” không có chuyện đó đâu.sao này ở bên đó cứ goi tên em là được chị hiểu không chị mà kêu tiểu thư hay phu nhân gì là em giận luôn”.
Hihi Giang cười cười_” Chị biết rùi”.
Thế là nhà nó và hắn có thêm một người giúp việc đỡ khỏi phải nấu cơm. Nhưng mục đích chính của nó là coi chừng thằng chồng nó lúc nó không có nhà.
Thế là nhà của nó và hắn có thêm một thành viên mới.
Nó và Giang sống chung đã lâu nên tình cảm phải nói là khá thân thiết. có Giang ở nhà chơi với nó cũng đỡ buồn.
……………………………….
_” Anh Khang chiều nay anh có rảnh không đi ăn với em nha?”. Gia Tuệ chạy theo hắn khi ra về.
Hắn đang định trả lời thì.
_” reng reng”.
_” Alo có gì không Thiên Thiên?”. Hắn hỏi.
_” Chồng về nhanh ăn cơm với vợ nè”. Nó ra lệnh.
_” ừ chồng biết rùi. Về liền”. hắn cười tươi.
_” Nhanh nha em đợi anh”. Nó cũng cười.
_” 10 phút “.
_” Ừ vậy bey anh”. Nòi rùi nó cúp máy.
Hắn quay qua nhìn Tuệ lúc này mặt đen thui.
_” Vợ anh điện thoại kêu anh về rùi khi khác nha”. Không thèm để ý tới cô ta hắn leo lên xe đi về.
Còn cô ta thì tức mặt mày đỏ chét. Anh đợi đó.
Hắn về tới nhà thì quá bất ngờ nguyên bàn cơm toàn thức ăn ngon được dọn sẵn.
Trời đất nay bão hay sao vậy nè. Hắn thầm nghĩ, mà vợ mình đâu biết nấu cơm.
_” Thiên Thiên”. Hắn gọi nó.
Nó nghe tiếng hắn liền chạy ra miệng cười te tét trên tay còn đang cầm dĩa đồ ăn.
_” Chồng về rùi. Anh lên thay đồ đi rùi xuống ăn cơm”. Nó để dĩa đồ ăn xuống cười tươi nhìn hắn.
Hắn chớp chớp mắt_” Em đâu biết nấu cơm, bữa cơm này………”. Hắn chỉ vào bàn ăn.
_” Hihihi thì em đâu biết nấu nhưng mà chị Giang thì biết nấu”.
_” Chào cậu chủ”. Chị Giang từ trong bếp ra mỉm cười chào hắn.
_” Ừ là cô nhóc này qua nhà kéo chị sang đây phải không?”. Hắn nheo mắt nhìn nó.
_” Tại cô chủ không biết nấu cơm mà. Cô chủ nói không muốn cậu chủ suốt ngoài ăn cơm bên ngoài nên mới kêu tôi về đây”. Giang nói chuyện khách khí bậc trên dưới.
_” Chị không chịu nghe em”. Nó giận dỗi còn Giang chỉ cười cười.
_” Vậy cũng đỡ, cái nhà bếp không bị hành hung nữa”. hắn trêu nó.
_” Anh”. Nó tức nghiến răng.
_” Thôi chị làm t