XtGem Forum catalog
WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
>

Truyện Teen - Nàng quản gia bất đắc dĩ

g viên
Ai ya,lâu rồi mới được đi chơi lại thích thật-Tr.Anh nói.
ủa,ở đây cậu không đi đâu à-Ken ngạc nhiên.
Không,mình có đi với Ngân cùng mọi người vào chủ nhật,nhưng bây giờ thì ít đi rồi.
Ồh,ăn gì không để mình đi mua.
Kem đi,cậu đi mua kem đi-Tr.Anh nói.
ừm,ok chờ mình nhé.
3’s
Ngon quá,hihi-Tr.Anh liếm mép,cười tươi.
Ừm-Ken ngất ngây với nụ cười của Tr.Anh.
Thôi,mình đi ăn đi,sáng giờ đi vòng vòng công viên không à,chưa ăn gì hết đói quá-Tr.Anh xoa xoa bụng.
Cậu mới ăn kem mà bảo là chưa ăn gì-Ken cười.
Ya,giờ có đi không-Tr.Anh nói to làm mọi người xung quanh nhìn.
Ờ ờ,đi mệt quá-Ken đẩy đẩy Tr.Anh đi
Bạn đang đọc truyện tại [ truyen.choang31.pro "> - thân mến!
Quán Melody
Thanh và Như đã đến trước.Như thấy Ken và Tr.Anh đến giả vờ dụi mắt.Thanh thì tất nhiên là hạng người lịch sự nên tới xem.Nhưng với góc nhìn của Tr.Anh thì Thanh như đang hôn Như.Tr.Anh bàng hòang bỏ Ken chạy vào quán.
Nguyễn Hòang Thanh-Tr.Anh la to.
Thanh quay lại chưa hiểu chuyện gì thì thấy Tr.Anh mặt đỏ bừng mắt ứa lệ.
Ơ,chuyện gì thế,Tr.Anh em sao vậy?
*Chát*

Thanh quệt ngang khóe môi máu,cô đã tán anh sao.Tr.Anh vội ôm tay mình lại,chạy đi.
Tr.Anh,Tr.Anh à-Ken chạy theo Tr.Anh.
Thanh vẫn chưa hết bàng hòang vì cái tát của Tr.Anh thì cô đã chạy mất.Tr.Anh vừa chạy vừa khóc.Ken chạy theo nưng Tr.Anh đã rẽ vào ngõ khác đánh lạc hướng
Tr.Anh suy nghĩ
Tại sao,tại sao lại lừa dối mình,anh đã làm gì vậy hôn cô ta sao,hôn cô ta hôn cô ta,vậy tại sao còn nói yêu mình.Thật nực cười,chờ đợi 10năm rồi như thế này sao.
Trời bỗng đổ mưa thật to,cô ngã quỵ xuống đường.Nhìn cô bây giờ thật thảm hại.Chiếc váy màu trắng giờ đã nhuốm màu nâu của cát bụi,chiếc áo ngấm nước mưa gương mặt tèm lem không phân biệt đâu là nước mắt đâu là mưa.Mái tóc màu đỏ xen bạch kim lòa xòa trước mặt.Chiếc guốc cao gót đã bị gãy do chạy nhiều.
.
.
.
7h tối
Dinh thự
Tr.Anh cũng tự khâm phục mình vì đã lếch xác về đến nhà.Nhưng vừa nhấn chuông xong thì tất cả mọi thứ dần mờ ảo trong mắt Tr.Anh,mọi thứ xoay vòng tròn vòng tròn và từ từ biến mất chỉ còn bóng tối tòan màu đen.rồi Tr.Anh cảm thấy có 1 vòng tay đỡ thân hình cô.
.
.
.
Phòng Tr.Anh
Sao lại sốt cao như thế này chứ-Thanh lo lắng.
Để em gọi bác sĩ-H.Anh chạy đi.
Tại sao lại như thế này thế hửm-Thanh cầm lấy cánh tay Tr.Anh xoa xoa trên má của mình.
5’s sau
Chào cậu 2-Ông bác sĩ cung kính.
ừm,mau mau khám cho cô ấy đi.
Vâng ạ.
.
.
.
Thưa,cô ấy chỉ bị sốt do ngấm nước mưa quá lâu thôi,không nghiêm trọng lắm,chỉ cần uống thuốc thôi ạ.
ừm,vậy đưa thuốc đây,H.Anh sẽ trả tiền thuốc,ông về đi,cám ơn ông-Thanh gật gù nói.
Vâng,chào cậu 2.

Ưm ưm-Tr.Anh xoa xoa trán.Khó khăn lắm mới mở to mắt ra được.
Sao mà cái đầu mình nặng quá vậy nè.hix tòan thân nhức mỏi nữa.
Em dậy rồi à,ăn cháo nhé-Thanh cầm tô cháo vào phòng.
Tôi không cần anh quan tâm tôi-Tr.Anh mệt mỏi đáp.Tòan thân rũ rượi cô không còn sức để nói.
Em ăn đi,còn nóng đó,ăn mau nguội không ngon-Thanh vẫn kiên quyết.
Tôi đã nói không cần mà.-Tr.Anh hất tô cháo.
Được nếu em không cần thì thôi vậy-Thanh bỏ đi đóng cửa thật mạnh làm Tr.Anh giật thót.
H.Anh bước vào phòng thấy vậy nói:
Anh 2 tự nấu cháo cho cậu đó,nằm nghỉ đi.-H.Anh nói rồi bỏ ra ngòai.
Tự nấu cháo sao,buồn cười,hôn người khác rồi giả vờ quan tâm mình-Tr.Anh nhìn ra của sổ.Phố lại lên đèn rồi.
mamamara marara
jejejebal hajimara
bwabwabwara bwara
nae nuneul barabwa
kajimara kajima, neoneun nal tteonaji mara
jakku eodil jakku tto ganeun cheok
hajimara hajima, geureon mal jom hajimara
mame eobtneun mal ttak jeobeo jiwo biwo
Ken: cậu đã về nhà chưa
Tr.Anh: rồi,cám ơn cậu.
Ken: ừm,vậy thôi cậu nghỉ đi,sáng còn đi học.
Tr.Anh: ừm.
.
.
.
Phòng Thanh

Thanh lại nốc rượu,từng giọt rượu đỏ chót đắng nghét xuống cuống họng khô khốc,mệt mỏi.Thanh suy nghĩ:
Chuyện này không ai khác là Ken và Như.Chỉ dùng những mánh nhỏ để đánh bại tôi sao,coi thường tôi quá rồi.-nốc ly rượu cuối,Thanh mở đt gọi cho 1 người.
Alo,tìm hiểu mọi thứ về Ken cho tôi,rồi Fax nhanh cho tôi.
Okay-bên kia đầu dây trả lời.
Để xem cậu là ai mà dám đụng đến tôi-Thanh nở nụ cười nhếch mép của những người uy quyền.Mọi chuyện càng ngày càng phức tạp.
Mở lap Thanh nhận được tin nhắn của người bên đầu dây khi nãy.
*Click*
Nguyễn Văn Thanh,biệt danh Ken.IQ 3 số,là thiếu gia tập đòan T&T.Là 1 cậu ấm với vẻ bề ngòai thân thiện,hòa nhã,ganlant,….nhưng phía sau là 1 hacker chuyên nghiệp,chuyên hack các tài khỏan để giúp cho gia đình mình.
Hừ,cũng bình thường thôi,có gì to lớn đâu nhỉ,chỉ là 1 hacker quèn(Au: QUÈN???a đang snghĩ j đấy)-lướt 1 hồi Thanh phán 1 câu xanh rờn.
Mà hacker quèn lại đi đấu với 1 người như mình,có phải là có chút khập khễnh.Tập đòan... T&T,haha.Cái tập đòan con kiến trong cả lũ kiến-Thanh lại cười nhếch mép,xem ra đối thủ của cậu chả là gì với cậu.
.
.
.
Flash back
Nhà hàng Black Angels
Chào,mời cô ngồi-H.Anh lịch sự.
ồh,chào anh-Duyên cười mỉm.
Tôi đã nghe mama tôi nói nhiều về cô,tôi nghĩ đối với thiên kim như cô sao lại chấp nhận cưới 1 người cô chưa từng gặp mặt.Lỡ như tôi là 1 cậu ấm bệnh tật thì cô cũng bằng lòng sao-H.Anh nhướng mày.
Cái gì cũng phải tìm hiểu trước rồi mới quyết định chứ,haha.Tôi không phải là một người ngu ngốc khi chọn cậu 3 tập đòan họ Nguyễn làm chồng chứ.Lại là 1 thiếu gia như thế này,không phải tốt sao-Duyên cũng đáp lại câu nói hóc.
Oh,thì ra là thế.Nhưng tôi không muốn có 1 cuộc hôn nhân gán ghép.Thế kỉ 21 rồi và không còn quan niệm cha mẹ đặt đâu con ngồi đó.Mà tôi cũng yêu một người khác.Vì thế,cô không muốn chồng cô đang ở kế bên cô mà nhớ 1 bóng hình khác không phải cô sao.-H.Anh nói.
Nhưng tôi thì thích,và tôi không cần anh phải yêu tôi,hay đại lọai như thế.Vì thế,tôi cũng không cần quan tâm người anh thích là ai.-Duyên đáp nhẹ tênh.
Quả là thiên kim nhà họ Trần,ăn nói rất giỏi.Nhưng tôi không đồng ý cuộc hôn nhân này.Trước sau gì cũng thế.Mong cô cũng từ bỏ ý định đó.-H.Anh nói xong đứng dậy bỏ đi.
Được,để xem.Anh giỏi lắm,nhưng anh phải là của tôi.-nụ cười nhếch mép xuất hiện trên cô gái xinh đẹp.
Tiền tài,danh vọng,lòng đố kỵ tội ác,… có thắng được tình yêu cao thượng???
End flash back
Phòng H.Anh
Cầm trên tay bức hình cũ kĩ,H.Anh lấy tay xóa đi vết bụi trên tấm ảnh.Tấm ảnh hiện ra cặp đôi teen,đang nắm tay chụp hình trên bãi biển.Cậu bé và cô bé chừng 12.13t.Cậu bé thì mũm mĩm trông thật dễ thương còn cô bé thì gầy.
Tại sao lại như thế,tại sao em lại bỏ đi,em đang ở đâu-H.Anh nấc trong nghẹn ngào.
Flash back
10 năm trước…..
Dinh thự
Aaaaaa,nhìn cậu kìa haha-cô bé chỉ vào khuôn mặc của cậu bé mũm mĩm cười.
Yaaaa,sao cậu lại trét nhọ vào mặt tớ chứ-cậu bé mũm mĩm uất ức.
Tớ thích-cô bé lêu lêu cậu bé rồi chạy.
Cậu đứng lại đây-cậu bé mũm mĩm chạy theo.
Tiếng cười,nói của 2 cô cậu bé làm dinh thự to lớn bỗng ấm áp lạ thường.
6 năm sau…..
Xin lỗi,tớ phải đi rồi,cậu hãy giữ gìn sức khỏe.-cô bé cầm chiếc vali dặn dò điều cuối với cậu bé mũm mĩm.
Không,không cậu đừng đi-cậu bé mũm mĩm la hét.
H.Anh à,cậu phải nghe tớ chứ,tớ có món quà dành cho cậu.-cô bé cầm bức thư đưa cho cậu bé mũm mĩm.

Ơ,gì thế.Tớ đi rồi cậu hãy mở bức thư đó nhé.Hứa với tớ,cậu phải sống thật tốt,có thể tớ….sẽ không quay lại nữa-những tiếng cuối nhỏ dần.
Đến giờ rồi con,mình đi thôi-người phụ nữ nắm tay cô bé bước đi,bỏ lại cậu bé mũm mĩm phía sau.
Chiếc máy bay cất cánh cũng là lúc cậu bé mở bức thư.Từng dòng chũ nắn nót hiện ra.
H.Anh thân mến,
Tớ thích cậu từ lâu lắm rồi cơ,nhưng tớ không dám nói.Tớ sợ cậu sẽ từ chối tớ.Tớ thích cậu từ khi tớ mới chuyển đến đây cơ,rồi tớ bắt đầu quen cậu.Khỏang thời gian đó,tớ rất vui.Bây giờ,tớ phải đi qua Anh cùng mẹ rồi.Sẽ không còn những ngày tháng chúng ta cùng chơi với nhau nữa.Tớ biết,cậu rất thích ăn đồ ngọt.Nhưng ăn ít lại nhé,dù cậu mũm mĩm rất dễ thương nhưng tớ thích cậu gầy hơn,nhìn sẽ đẹp trai hơn,hihi.Và cuối cùng,dù cậu không thích tớ cũng không sao chúng ta cũng có thể làm bạn như bây giờ mà đúng không?
Mong gặp lại cậu vào ngày sớm nhất.
Bạn của cậu
Thùy Dương.
End flash back.
Ai nói là anh khong thích em,anh đã gầy rồi sao em vẫn chưa về?-H.Anh khụy xuống bất lực.
* * *

Quay lại với Thanh
Alo,biết phải làm gì với cái tập đòan bé xíu đó rồi chứ-tiếng Thanh lạnh lùng.
Vâng.
Trò chơi mới bắt đầu mà đã kết thúc.Chẳng có gì thú vị-Thanh cười khẩy.
.
.
.
Sáng hôm sau
Phòng bếp
Thanh giả vờ mở tivi xem tin tức buổi sáng,thật ra mở để Tr.Anh biết nhà Ken bị phá sản.
Tiếng Tv vang lên
Theo bản tin sáng hôm nay,tập đòan T&T đã bị phá sản.hiện chưa rõ nguyên nhân.Tin sẽ được cập nhật sau.
Chuyển qua tin
*bụp*Thanh tắt TV
Tr.Anh ngỡ ngàng,H.Anh thì chẳng để tâm gì đến 2 con người trước mặt.Tr.Anh ăn qua loa rồi chạy đến trường.


Lớp đặc biệt
Ê,Tr.Anh cậu biết tin gì chưa nhà Ken bị phá sản rồi,Ken cũng chuyển đi chỗ khác học rồi-Ngân thấy Tr.Anh chạy vào,liền hóng hớt nói.
Chuyện đó là thật sao,không thể tin được.-Tr.Anh mở đt ra gọi đến số Ken.
Thuê bao quí khách vừa gọi hiện
###$^%$##
Trời ạ,mới tối hôm qua vẫn bình thường m&agra
Trang: « 145678 »
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Xem Thêm >>
Có Thể Bạn Chưa Xem
* Anh Hết Yêu Anh Rồi, Hết Yêu Anh Rồi.!
* Anh Là Cái Thá Gì? Anh Chỉ Là Đồ Chơi Của Tôi Thôi!
* Cô Giáo! Em Sẽ Mãi Ở Trong Tim Anh
* Có nên yêu cô bạn thân để bảo vệ cô ấy
* Đậu rồi thì yêu nhau thôi
• Từ Khoá
Tags:

Truyện Teen - Nàng quản gia bất đắc dĩ

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Gmail: Nhoc96dt@gmail.com
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON