đó mình lại làm như thế cả…nói với N là anh xin lỗi…nói xong e châm 1 điếu thuốc lên hút…lần đàu tiên hút thuốc trước mặt con gái…và trước mặt 2 đứa bạn thân của bé…
- Uhm để mai e lên e hỏi nó cho…cái Ly thở dài ngao ngán nhìn em…
Về nhà với tâm trạng nặng trĩu, không tránh khỏi ánh mắt nghi hoặc của pà già…
- Mày bị làm sao đấy…
- Con không sao…con hơi mệt…con lên phòng nghỉ đây…tí con ko ăn cơm đâu
- Ko được bỏ cơm chứ, mệt thì tí mẹ nấu cháo cho
- Con không ăn…gắt lên vs mẹ xong em bước lên phòng…mình hư quá…
.
.
.
Nằm bẹp trên giường, lôi cái điện thoại, mở inbox…đọc lại từng tin nhắn mà bé đã nhắn cho em…trong lớp học, ở nhà, những tin nhắn từ sáng sớm, hay lúc nửa đêm…tất cả e đều ko xóa…gần 100 tin nhắn, em đọc đi đọc lại từng tin nhắn…
Chim cánh cụt: đồ lẻo mép kia…có nhớ em không mà không thấy nhắn tin j cho em thế…
Chim cánh cụt: còn lâu nhé, em không nhớ anh đâu, hehe
Chim cánh cụt: uhm thì cứ nhắn tin xong là em lại xóa đi ngay mà, mẹ mà đọc được nữa thì chết…phải bí mật chứ, hừm…
Chim cánh cụt: L ngố ơi em nhớ anh
Chim cánh cụt: Anh ơi hôm nay em được 10 điểm toán nhé, em giỏi không? Mai nhớ mua kẹo mút thưởng cho em í, kaka
Chim cánh cụt: Uhm hôm nào được nghỉ học đi lên hồ …chơi nhé…rủ cả cái Ly vs anh H đi nữa cũng được anh à.(chỗ em có 1 cái hồ cũng đẹp, rộng lắm…cũng để du lịch đấy…nhưng bih vào toàn bọn cướp xe với bọn rình đôi yêu nhau rồi ăn trộm quần áo)
Chim cánh cụt: chúc anh yêu ngủ ngon…em yêu anh nhiều lắm…
Nước mắt em chảy ra lúc nào không biết, chìm trong những kí ức ngọt ngào bên cạnh bé, khi vui đùa trên bãi cỏ, hay đi chụp ảnh, đi hội chợ, khi đạp xe lai bé đi học…khi bé ướm vòng của 2 đứa vào với nhau, khi ở sân trường nhận đc 1 nụ hôn của bé…nhưng rồi chợt nhớ ra chuyện khi mẹ bé nói chuyện với em, lòng em chùn lại…mơ hồ trong suy nghĩ để mọi thứ trôi qua…và em sẽ buông…sẽ để bé học…sẽ nghe lời mẹ bé…và quyết định cuối cùng của em là không gặp bé nữa…tránh mặt và không liên lạc j hết…
Chương 21
Sau hôm đó…
- Dậy đi học con, muộn rồi…mẹ gọi em…em nghe thấy mẹ gọi mà cảm thấy mệt mỏi vô cùng, người ko đứng dậy nổi, tay chân dã dời…hic…chỉ sau 1 đêm thất tình mà mình trở nên yếu đuối quá em thều thào trả lời mẹ…
- Con mệt lắm…
Mẹ sờ chán em rồi bảo…- Uhm bị sốt rồi đây…đợi mẹ nấu bát cháo cho mà ăn…
- Con ko ăn đâu…
- Ko ăn thì sao khỏi ốm được…
- Nhưng mà con ko thích ăn mà…con nằm nghỉ chút…mẹ cứ xuống nhà đi làm đi…hôm nay con nghỉ học nhớ…
- ốm thế này thì học hành cái j…đợi tí t viết giấy rồi đi gửi cho
.
.
.
- Mẹ để cháo với thuốc trên bàn…nghỉ tí nhớ dậy uống thuốc đi…
Vẫn còn miên man nên ko trả lời mẹ, e vẫn nằm im…khẽ nghe tiếng thở dài rồi quay bước đi của mẹ…tự dưng thấy thương mẹ quá…ko biết các bác thế nào chứ em thấy con zai thì hợp với mẹ…con gái thì hợp với bố nó đúng lắm…nhiều khi thấy mẹ vất vả mà sống mũi cứ cay cay…nước mắt trào ra đến nơi…hic…mà nói thế ko có nghĩa là e ko thích bố e đâu nhé, hiền lành nhưng cục tính…cả ngày k nói câu j nhưng bố cũng thương 2 anh em em lắm thôi chuyển chủ đề nhé
.
.
Bước chân xuống giường mà e thấy khó khăn quá…nhìn bát cháo phát ngán nhưng mẹ đã nấu lại ko ăn à…hic…đành cố ăn ít cháo, uống thuốc xong em lại leo lên giường nằm thiếp đi…chợt…tít…tít…tít…1 new…
- Mày làm cái j mà nghỉ học thế? Thằng H nó nhắn tin cho em
- Tao ốm…
- Cái Mai vs Ly nó vừa sang tìm mày mà mày nghỉ học nên nó về rồi…nhắn tin báo cho mày biết…
- Uhm…nó có bảo j không??
- Không nói j với tao cả…thôi ốm thì nghỉ đi…
- Uhm
.
.
.
2 đứa nó sang tìm mình, chắc là có việc về bé rồi…không biết bé sao rồi…hôm đó về có chuyên j không nữa…nhưng kệ, mình sẽ ko gặp bé nữa, mình để bé học…dù rất yêu nhưng…
Rồi e lại thiếp đi ngủ tiếp…
.
.
.
ngày tiếp theo…
- Đỡ mệt chưa con?
- Vẫn mệt lắm mẹ à…hic
- Thế nghỉ nốt hôm nay nhé…
- Vâng
.
.
.
Thế là đã nghỉ 2 hôm…đến hôm thứ 3, vẫn ăn vạ không thèm đi học…nhưng mẹ em thấy em cũng đỡ nhiều rồi nên không cho nghỉ nữa…hic
- Thế hôm nay có đi học không đây hả
- Con vẫn thấy hơi mệt 1 chút…e trả lời mẹ…
- Hơi mệt thì cố mà đi học đi, con zai gì mà ốm đau dặt dẹo thế nghỉ 2 buổi rồi…hôm nay đi học đi, lớp 12 rồi cố mà học con ạ…
- Đc rùi mẹ xuống nhà trước đi…con dậy đây…
Rút điện thoại e gọi cho cu H
- Alo, ra đón tao đi học với nhé…
- Ờ hôm nay đi học rồi hả…tí tao ra đón…
Dậy rửa mặt mũi xong cũng tỉnh táo gớm, em ra ngoài ngõ đứng đợi thằng H qua đón…chợt thấy bé đi ngang qua…lòng e như se cắt lại…tự dưng thấy nhớ bé vô cùng, nhớ những sáng đc đón bé đi học…hic…nhưng mà…mẹ bé đang lai bé đi học…có lẽ e đi từ ngõ đi ra nên 2 người ko nhìn thấy em…
- Mày làm j mà đần thối ra thế…tiếng thằng H gọi làm e giật nảy người
- Uhm không, đi học thôi…
Trên đường đi nó còn ko quên trêu em vài câu
- Thế nào rồi cu, hết thất tình chưa…
- Ko phải việc của mày
- Mấy hôm nay sang lớp đấy nhìn em N “tiều tụy” lắm
- Uhm kệ nó…(hic, nói thế nhưng nó có biết là trong lòng em đau thế nào đâu: bé ơi anh nhớ bé nhiều lắm…)
Cả buổi học hôm đó em cũng ngồi lỳ trong lớp chả đi đâu…tan học lại về ngủ, điện thoại cũng vứt xó chả thèm dùng…và cứ như thế đến hết cả tuần…chỉ có 1 lần duy nhất lúc tan học nhìn thấy bé…nhưng ngay khi bé nhìn em thì e lại quay mặt đi…sao ngu thế hả giời…chỉ biết nghĩ đến bản thân là phải quên bằng đc nhưng đâu có nghĩ đến cảm giác của bé ntn đâu…chim cánh cụt ơi
.
.
.
Cứ thế gần 1 tuần trời trôi qua, ko gặp, ko liên lạc, đôi khi e cũng rất nhớ bé, cầm điện thoại lên định nt, nhưng lại thôi…nhấc máy gọi về máy bàn nhà bé, rồi lại thôi…lên trường định đi sang lớp bé…ko cần nói chuyện j đâu…chỉ cần nhìn thấy bé thôi…nhưng cũng chả dám đi…cho đến buổi chiều hôm đó…đang ngồi đánh vice city thì có 1 số lạ gọi đến cho em…
- Anh có phải L ko thế?
- Uhm đúng rồi, ai vậy?
- E Ly bạn của N đây…
…- Uhm có chuyện j vậy em?
- A đang ở đâu vậy?
- ở nhà…mà N…e định hỏi han chút thì nó ngắt lời
- Uhm thế a ở nhà đợi e chút nha…e đưa N đến gặp a nè…đừng đi đâu đó…hehe
Tắt máy mà e vẫn còn ngẩn ngơ…bé đến gặp mình ư lúc đó em phấn khởi lắm…cứ hình dung ra bao nhêu ngày ko đc gặp e…cứ hình dung ra khuân mặt đó, ánh mắt đó là em lại tự mỉm cười…hehe…đứng dậy thay quần áo chải chuốt xong thì thấy có điện thoại, lại là cái Ly
- A ra ngõ đón N đi nhé…e để nó ở ngõ nhà anh í
- Ùa a bít rồi…a ra đón N ngay đây
\vừa viết đến đây thì thấy nick bé sáng
Và cái chiều định mệnh ấy…1 lần nữa lại đưa em với bé quay lại bên nhau…
Chương 22
Vừa thấy em bé đã cười…nụ cười thiên thần ấy hình như không bao giờ tắt trên môi của bé…dù cho bất cứ hoàn cảnh nào…dù cho có chuyện j đi chăng nữa…vậy mà cũng có những lúc rất mau nước mắt…như lúc bị em hôn í
- Đi về nhà anh thôi…
Bé ko nói j lặng lẽ đi theo em…
.
.
.
Lấy cho bé 1 lon bò húc trong tủ xong…e hỏi trước
- Mấy hôm ko gặp nhìn em gầy đi hẳn đấy
- A cũng có béo thêm tí nào đâu mà bảo em gầy…(đấy đấy còn chưa kịp làm lành với nhau đã nhau nhảu cái mồm cãi rồi…đồ bướng…hic)…mà e nghe a H nói mấy hôm trước anh ốm…có sao ko anh…
- Uhm a ko sao…thế hôm đó về mẹ có mắng j e nữa ko??
- Mẹ ko nói j với em cả…mãi tới hôm thứ 3 mẹ mới thèm nói chuyện với em đấy…hình như mẹ biết làm thế cũng hơi nghiêm quá nên mẹ chỉ nói tin em và mong em ko làm mẹ thất vọng…
- Uhm thế thì tốt rồi…a thấy mình có lỗi với e nhiều lắm N ạ…a xin lỗi…nói tới đây bé đưa 2 ngón tay bịt miệng em lại bé cắt lời
- A ko phải nói j cả, em hiểu…lúc đó e cũng giận a lắm, nhưng mọi chuyện qua rồi…
Câu nói đó của bé làm e sướng phát điên lên vậy, quên hết luôn những điều đã từng nghĩ mấy hôm trước…rằng quên bé…sẽ k làm phiền bé…sẽ để bé học tốt…trong mắt em bây giờ bé lại thật đáng yêu biết bao nhiêu…em ko thể cưỡng lại tình yêu này đc…
- Sao chiều nay e lại đc đi chơi thế? Mẹ ko cấm nữa à…
- Chiều e đi học thêm nhưng đc nghỉ…em muốn gặp anh.
- Nhớ a hở?
- Xì, ko thèm…vô duyên
- Haizzz…thở dài 1 cái (giả vờ thôi ạ) em nói tiếp: – Uổng công làm người ta nhớ mình…thế hóa ra mình nhớ người ta mà người ta chẳng nhớ mình j cả…
- Ai bảo ko…nhiều lúc e nhớ a muốn khóc đấy có biết ko…mà cái mồm bảo nhớ người ta nhưng cũng có thèm liên lạc j với người ta đâu em có biết bao nhiêu lần muốn nghe giọng của em lăm…muốn nhìn thấy em lắm nhưng a ko đủ can đảm để làm ko
- Hì…tại hôm đó a sai…nên anh ko dám…sợ e vẫn giận a nhiều…
- Hừm…đã ai hết giận a đâu…
Em quay sang nhìn bé…mỉm cười hạnh phúc – Anh yêu em!! (nịnh đấy:X)
Bé cười lại với em…gõ nhẹ lên chán:- Ngốc ghê…hehe
- Ô láo nhỉ, vừa gõ đầu ai đấy…mún chít không…
- Ơ, đang mún chết đấy…làm j đc e nào:P
- Mai ko mua kẹo mút cho ăn nữa…
- Ơ, a phải mua, mua cho em ăn chứ…lâu lắm ko mua cho ngta rùi í…nói xong bé quay mặt đi, giả vờ giận dỗi, lại còn bĩu môi nữa chứ…
- Đền em nè…chụt…rùi em hôn nhẹ lên má bé…vẫn cái má lúc nào cũng ửng hồng trên khuân mặt bầu bĩnh ấy…chả baoh hết cuốn hút với em cả…hehe…mà đợt đấy em cũng bạo, biết hôn rồi thành ra quen…liều thì ăn nhiều, các cụ dạy cấm có sai =)
- Đồ vô duyên…bé lấy tay đánh đánh lên người em, cơ mà chả đau tí j cả…nhưng em cũng giả vờ đứng lên chạy…ko hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại chạy lên tầng…chạy vào phòng mình bé đuổi theo sau em…- Đứng lại, e mà bắt đc anh thì a chết vs e nhé…
Đến phòng em…đường cùng rùi…nấp nấp sau cửa…(có điên mà em đóng cửa phòng…kệ cho bé chạy vào chứ) bé chạy vào, bỡ ngỡ vì ko biết em trốn ở đâu
- Òa…
Giật thót cả người bé quay lại…- Đò đáng ghét…đáng ghét…em ghét anh…ghét anh…lấy 2 tay đánh lên ngực rồi lắc lắc cái đầu, nũng nịu dễ thương thế ko biết…
Giữ 2 tay bé lại, em nói nhỏ:- Đâu có anh đáng yêu lắm mà…
Bé ko nói j cả, gục đầu vào người em…còn em lúc đó, rất là theo bản năng nhé…khẽ vòng 2 tay ra sau lưng bé…ôm lấy thân hình bé nhỏ này……
Chương 23
Cả 2 cùng k nói j…em chỉ muốn đứng ôm bé mãi như thế…1 cái ôm chỉ 5p mà như cả thế kỉ…bé quay ngang mặt,... dựa vào ngực em…từng hơi thở gấp gấp của bé đều đc em cảm nhận đc hết, chắc chắn tim bé đang đập nhanh lắm, nhưng em cũng khác j bé đâu…hic
- Bỏ em ra đi nào…ngạt thở quá đi mất
- Ko, anh ko bỏ, a muốn đc như thế này mãi, có đc ko?
Bé ko nói j cả, ôm em chặt hơn…và em cũng thế…
- Rồi mình sẽ vượt qua mọi chuyện để đc bên nhau em nhé…
- Hừm, đừng nói trước tương lai đc ko? Em ko dám nói trước điều j cả…giờ em chỉ muốn đc bên anh thôi…
- A sẽ ko đánh mất em đâu…chim cánh cụt của anh à…
Nói xong em nâng cằm bé lên…và bé cũng nhắm mắt lại…:X lại đặt 1 nụ hôn nồng ấm lên đôi môi xinh mềm mại này…ngọt ngào bờ môi…cảm giác như không gian dừng hết lại để 2 đứa em hun nhau í…bé qu