WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
>

Truyện Teen Hay - Gấu Em Có Võ

t giống tính ai mà mặc cả ghê quá …. Rõ ràng là đi từ lúc sớm thế mà lò mọ thế nào gần 10 giờ mới về tới nhà . Đã thế lại còn làm chân cu li… xách lỉnh kỉnh một đống đồ .

- Về tới nhà rồi nè.

- Hi. Nhà anh đây hả ?

- Ừ. Không có to đẹp gì đâu , em đừng chê nha . hii

Bốp …. Á ! ( Lại đánh )

- Anh đừng có nói vớ vẩn, em ghét lắm đấy !

- Ừ. Biết rồi . Đùa tí thôi mà … Mời tiểu thư vào nhà . hee

- Hii. Ngoan e mới thương ….

- Thương chả thấy đâu … toàn thấy bị đánh à

- Tại hư chứ sao. Hii . ….. Oh nhà anh rộng quá nha, mà mọi người đâu hết rồi hả a ?

- Hôm nay nhà a mọi người đểu có việc nên đi hết cả . hii. Cho nên chỉ có hai đứa bọn mình.

- Hii. Em định chào nhà anh một câu … tiếc ghê !

- Thiếu gì lúc… Sau này còn chào hỏi nhiều . hee Thôi. Em nghỉ đi, anh lấy nước cho mà uống !

- Anh cứ kệ em…

Thế là cũng chỉ kịp nghỉ ngơi chút xíu, rồi em đứa gái đi quanh nhà . Xem phòng em ngủ …. rồi hai đứa lại phải tranh thủ làm đồ ăn… Vì cũng gần trưa mất rồi . Gái thì hí hoáy làm . Nhìn lắm lúc cũng tội

- Có gì cần làm không, đưa anh phụ cho ?

- Anh mà cũng biết làm á ??

- Ơ … Ở nhà này anh nấu cơm hơi bị nhiều đấy

- Chắc lại nấu nồi cơm điện hả … hihi ?

- Coi thường quá nha !

- Hiii. Anh làm hộ em cái này đi…

- Anh ơi…. Lọ muối để đâu rồi….?

- Ngay phía trên nóc tủ ấy..

Gái hôm nay mặc quần cạp chễ , áo tuy là áo khoác nhưng mà ngắn lắm… Kiểu bọn con gái hầu như thế…. Thành ra khi kiễng chân với thì…. lộ ra cái eo trắng gần, mông thì cong nữa chứ … Em lúc đó nhìn phê cmn,. mắt thì gần như bị dán vào ( Éo hiểu sao nữa các thím à … như là cục nam châm nó hút ấy ).. Mải nhìn vào chỗ ấy quá…. thế mà không để ý gái quay lại từ lúc nào không biết. Gái lúc đó phát hiện ra…. mặt đỏ lên, rồi chỉnh vạt áo xuống.

- Anh… Anh nhìn cái gì hả ?

- Ơ… Có nhìn cái gì đâu mà….

- Có thật không…. Khai mau…

- Ơ…. thật ra là có … Tại…. tại em đẹp quá mà…

Em tiền gần lại chỗ gái. Hai đứa thì cứ nhìn chằm chằm nhau…. Gái thì cứ tròn to mắt nhìn em…. thế là em mặc kệ, chả ái ngại gì nữa . Kéo gái lại ôm rồi hôn lên đôi môi mỏng hồng nhạt kia. . Lúc đó tụi em dường như quên hết cả trời đất mà cuốn vào nhau. Gái không vội vã mà đáp lại nhẹ nhàng lắm …. ( Cảm giác hôn một người con gái nó sướng lắm các thím à …. mềm mại, ướt át )

- Anh… hư lắm ...

- Hi…

- Chết rồi …. Cháy mất rồi

- Ặc…. Hic. Quên không tắt bếp đây mà

- Tại anh đấy. Em đang nấu mà anh…..

- Hi…. Thôi thế cũng no rồi. Khỏi cần ăn nữa. hee

- Anh nói cái gì hả ??

Tay thì lăm le con dao nhọn hoắt , thật tình là vừa mới lãng mạn xong…. Đã quay ngay ra thế được .

- Đùa tí mà.. Chưa gì đã….

- Hức. Món này làm tốn công lắm đó ….

- Hì. Thôi. Để anh phụ em làm lại vậy.

.........

Em và gái dọn cơm ra gần phía hiên nhà . Nhà em thì thi thoảng cũng hay ra đây ngồi ăn , tai khung cảnh phía trước khá là thiên nhiên ( em không pr gì nha.: gach: Hi. Cái này chỉ là quá khứ… Giờ đô thị hóa hêt. Chả còn dc như xưa nũa ).

- Anh ăn đi… Hay tại em nấu không ngon à.

- Không phải . Em nấu ngon mà … có điều …

- Điều gì ?

- Anh chưa ăn với bạn gái bao giờ cả . hi

- Hii. Sau này sẽ thường xuyên mà… Anh mà hư thì em cho nhịn

- Hic

- Ở đây sướng quá nhỉ . Em không nghĩ ở phố mà cũng có nhà ntn đấy. Nhiểu cây xanh quá.

- Ừm. Bà anh trồng đấy. Mùa hè là nằm đây là sướng nhất…. Có điều giờ là mùa đông. May hôm nay nắng ấm ấy . Chứ không hai bọn mình chết rét

- Hii. Em đến thì nắng phải ấm rồi

- @@. Ăn đi bà tướng, ngồi đấy mà nói phét.

- Hii.. Như thế này thích thật

- Bình thường mà . Tại em thấy lạ thôi. Chứ a thấy nhà em cũng có sân , bao giờ gia đình quân quần lại mà ăn cho ấm cúng.

- Chả được mấy khi đâu anh, bố mẹ em làm khác tầm giờ của nhau. Nên lúc có người này thì lại thiếu người kia.

- Nhà a cũng thế mà , có mấy khi đông đủ đâu. Cái gì nó hiếm mới bền được. hee

- Hii. Nhà em không phải không có . Chỉ thỉnh thoảng vào những dịp…

- Dịp gì ?

- Là…. bạn bố em sang chơi đó anh . Cái nhà anh hang xóm ấy …

- Oh. Vậy hả ?

- Hì… Cứ vào mấy cái ngày mà cơ quan bố em dc nghỉ là y như rằng hai gia đình lại sang nhà nhau…

- Chắc vui lắm ha

- Hi. Vui bình thường anh à …. Từ cái dạo em từ chối anh ấy nên cũng có chút ái ngại. Lắm lúc em định trốn đi để không phải gặp nhưng cũng chẳng biết sao toàn bị mẹ bắt lại để phụ nấu nướng...

- Hii. Em cứ bình thường thôi . Chả có gì đâu. Mình càng tỏ ra như vậy thì mọi chuyện càng rắc rối

- Hi… Thế anh không có ghen tị à?

- Không!

- Vì sao ?

- Vì không có em thì anh có đứa khác chứ sao. Thiếu gì. Hee

- Anh nói cái gì ….? Em cho anh chết !!!.... A đứng lại

Vừa dứt lời. Gái cầm ngay cái muôi , rồi rượt em quanh mâm cơm… Nghĩ lại mà cũng thấy buồn cười . Tình yêu học sinh của hai đứa tụi em là thế đây ... nhiều lúc khó khăn nhưng đôi khi cũng hạnh phúc , hài hước vô tư chả nghĩ ngợi gì

Cuộc đời mỗi con người như là một thước phim vậy… mọi chuyện đều có thể xảy ra…. Duy chỉ có điều chính bản thân là diễn viên chính trong đó và nó là sự thật. Từ khi em viết câu chuyện này ra khá nhiều người khen và cũng nhiều người chê, họ thường bảo chuyện của em giống phim Hàn xẻng …. Em cũng có hay xem phim và cũng thấy lắm thứ giống thật.Nếu em không ở trong hoàn cảnh đó chắc em cũng chả tin…. Nhưng có một chuyện mà em nhớ mãi cho đến tận bây giờ…. khoảnh khắc đã gần như mang gái rời xa khỏi em

Cái ngày mà em nhận được tin báo từ bố là có thể sẽ phải nghỉ học ở nhà ….Em gần như bị sốc. Không phải em không được học nữa mà là ở nhà làm hộ chiếu rồi sang Nhật cùng bố em định cư ở đó và làm ăn ( Nhà em có người nhà bên đó, sang đó rồi có bảo lãnh , có chỗ ăn chỗ ở… cơ mà phải sang trước năm 18 tuổi, chứ sau đó thì không được nữa . Nhà em lúc đó định bán đất đi để lấy phí, vì nghe đâu hồi đó cũng đắt tính tổng chi cho 2 người gần 800 tr gì đó. Làm theo kiểu hôn thê giả, nhà bác nào có người đi nc ngoài theo kiểu đấy thì biết). Tâm trạng em lúc đó thật sự rối loạn…. . Nửa muốn đi nửa không. Muốn đi vì phía trước là tương lai , sang bên đó làm ăn, sau này có điều kiện kinh tế không phải để khó khăn như bây giờ….. Nhưng mà còn gái của em thì sao…. Thật lòng em yêu gái rất nhiều và em biết gái cũng vậy…. giờ không biết phải nói với gái thế nào đây … Nằm suy nghĩ mấy đêm cộng với những lời bố nói với em thì em cũng đã quyết định là đi vì một lí do duy nhất cũng chỉ là cuộc sống sau này !

Em thì vẫn xin bố cho đi học, bởi vì giờ thời gian ở nhà nhiều quá cũng chẳng biết làm gì… Với liệu có mọi việc có chôi chảy như dự tính không… thành ra cứ đi học cho chắc ăn đã… chẳng may lỡ việc thì còn học tiếp được.. Em vẫn chưa nói cho Gái biết bởi chẳng biết nói như thế nào và bắt đầu từ đâu. Bọn em vẫn cứ bình thường như bao người khác ăn , học, ngủ và…. Đi chơi cùng nhau. Gọi là đi chơi cho oai chứ thực ra hai đứa thi thoảng đi ăn linh tinh … còn hầu như toàn ở nhà nhau tám đủ thứ chuyện. Gái thì sang nhà em nhiều hơn và cũng không còn ngại ngần như trước . Được cái ăn nói khéo nên nhà em ai cũng quý nhất là bà em… hai bà cháu lúc nào cũng tâm sự với nhau…. Cơ mà chả biết nói cái gì .Đến tầm trưa thì lại vào bếp nấu cho em ăn …. Nghĩ nhiều lúc mà cũng tội. Em bảo không cần nhưng mà gái cứ thích làm …. nhiều lúc em nói quá lại quay ra dỗi rồi định bỏ về …. thế là lại phải ngồi dỗ . hicc. Sao lắm lúc nhõng nhẽo thật

- Này ….. Ê

- ….

- ... ….. Bộ em giận anh thật đó hả ? Thôi mà..

- Không cần . hức …. Anh bỏ ra , em đi về ….

- Thôi được rồi. Lỗi là tại anh ( Còn lâu nhé …. chẳng qua đây phải xuống nước tí ) Anh sợ em mệt thôi mà …

- Anh chỉ lí do thôi… a sợ mệt hay anh không có thích ăn cơm em nấu …. chắc … hức…. anh thích ăn cơm con khác nấu cho chứ gì …

- Ặc …. Sao em hay suy diễn linh tinh vậy… Làm gì có con nào ngoài em ra hả !

- Thật không ?

- Thật mà…. Thôi chị hai vào cho em nha …. Em bón cơm cho nhé.hee

- Hức… hi. Ghét cái mặt….. Cứ như người ta con nít lắm không bằng ( Thì đúng như thế rồi còn gì nữa …)

- Em ăn nhiều vào

- Anh ấy… em thì ăn vừa vừa thôi

- Sao? Lại giữ dáng hả ?

- Hi. Con gái mà không để ý là nhanh béo , nhanh xấu lắm.

- Ôi zời… Em toàn lo cái không đâu

- Ờ…. Đúng rồi…. Em mà xấu rồi.. lúc đó có khi anh để ý đứa khác luôn ấy..

- Ặc lại bắt đầu rồi …

- Hiii.

- Tr này ….

- Dạ

- Ừm…. em nghĩ sao nếu như…. chúng mình không gặp nhau một thời gian

- Ơ…. Em không có thích đùa cợt kiểu đấy đâu .

- Thì anh chỉ hỏi vui tí thôi mà

- Hì… Nếu như vậy chắc sẽ buồn lắm… Nhưng mà em tin là sẽ không bao giờ xảy ra

- Em chắc quá nhỉ ?

Nói rồi gái lôi cái vòng cổ mà em tặng ra ngồi vân vê …

- Anh à … Anh còn nhớ lúc anh tặng em chiếc vòng này không ?

- À… Ừ. Tất nhiên là nhớ rồi.

- Chiếc vòng này em có thể mua rất nhiều ….. nhưng mà đối với em nó là vật rất quan trọng…. khi anh đeo nó cho em…. Em đã coi như đó là vật đính ước của hai chúng mình rồi…

- Hả ….?! Sao em quan trọng hóa vấn đề lên thế…. Đính ước là phải đeo nhẫn cơ mà …

- Hi. Khờ quá anh ơi…. Không phải cứ ai tặng cái gì là em cũng lấy đâu …

Á … Đau ( Gái lại véo em )

- Biết chưa hả ?! Vậy nên em coi nó như là sợi dây gắn kết giữa hai bọn mình… thành ra anh không phải lo chúng mình sẽ rời xa nhau cả . hii

- ….

- Nếu đó là sự thật thì sao ?

- Thì em sẽ oánh chết anh chứ sao !

- Ặc….Ghê vậy

- Hii. Đùa thôi . em thương anh còn chẳng hết nữa là …

- Oh. Tưởng em làm thật chứ …hee

- Hứ . Anh cứ liệu hồn ấy .Mà sao nhìn anh đăm chiêu vậy ? Chắc lại gây ra tội gì với em phải không ?

- Cái gì…! Sao em lúc nào cũng nghĩ xấu về anh thế? .Mà cái anh hàng xóm không còn thích em nữa à . ?

- Còn anh à . hi

- Hả ?! Vẫn còn á ?

- Oh. Tại anh vô tâm không để ý thôi. Hứ

- Èo. Gì mà…

- . Em đã bảo anh ấy như vậy…. nhưng mà anh ấy cứ bảo là sẽ chờ em,sẽ đợi…. cho đến lúc nào em thay đổi quyết định. Mấy lần sang nhà tìm em…. Nhưng mà em toàn tránh mặt thôi…. Nói chung là cũng mệt mỏi lắm anh à .…

- Thế em đi đâu ?

- Thì chốn sang nhà anh đấy thây. Hii

- Khôn ghê.hee

- Á…. Đau

- Anh toàn hỏi ngớ ngẩn …. Em không sang nhà anh còn đi đâu.hứ

- Hii. Đùa tí . Mà anh thấy anh ấy cũng tốt mà ..

- ……

- Sao em nhìn anh ?

- Anh hôm nay lạ quá nha…. Sao từ trước kêu ghét anh ấy lắm cơ mà… giờ quay ra khen người ta tốt thế ? ( Gái nheo mắt nhìn em )

- Thi ai chả có điểm xấu và tốt . Em đa nghi quá rồi …!

- Hi. Vậy mà em cứ tưởng …. thế theo anh em có điểm gì tốt và xấu?

- Em hả?

- Ừm.

- Để xem nào…. Em thì mặt tốt để sau…. Còn mặt xấu của em là suốt ngày động tí là ăn vạ rồi đánh anh

- Bốp &hell
Trang: « 18910111213 »
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Xem Thêm >>
Có Thể Bạn Chưa Xem
* Trường học hoàng gia (Khi tiểu thư trở thành hoàng tử)
* Thằng Lớp Trưởng Cùi Bắp
* Nước Mắt Của Nắng – Nụ Cười Của Mưa (Cát Thảo)
* Anh Là Cái Thá Gì? Anh Chỉ Là Đồ Chơi Của Tôi Thôi!
* Truyện 7 Ngày Làm Gia Sư Voz Full
• Từ Khoá
Tags:

Truyện Teen Hay - Gấu Em Có Võ

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Gmail: Nhoc96dt@gmail.com
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON

XtGem Forum catalog