XtGem Forum catalog
WapVui.iN
GameTruyệnAndroid
Cú Pháp Đăng Ký Nick Team
» Bắn Súng Mobi Army 2.3.9
» Khí Phách Anh Hùng 1.5.6
» Phong Vân Truyền Kỳ v21
» Ngôi Làng Của Gió 3D 1.0.4
» GoPet 1.2.4 - Hội Thú Chiến
» Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0
> Wap Hay › Truyện Teen - Đồ Khốn Em Yêu Anh
Time: 02/06/2014 / 13:26

ường tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần đi hơn 100 km từ quê ra chỉ để được nhìn thấy em, thăm em. Cho đến một ngày anh bị tai nạn trên đường sau khi thăm em về. Anh bị liệt 2 chân và chấn thương sọ não. Từ lúc đó, tới lượt em là người thường tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần để về thăm anh ấy đều đặn như anh đã từng làm với em. Nhưng khi anh ấy trở về với cuộc sống bình thường thì cũng là lúc em nhận ra, dù em có cố gắng đến mấy, có khóc nhiều đến mấy thì tình cảm ấy đối với anh cũng chỉcòn làcon số không, anh mất trí nhớ, anh chẳng cảm nhận được gì cả, anhấy không còn nhớ em là ai nữa.

Một thời gian dài em sống trong áy náy và cắn dứt. Nhưng cuối cùng em cũng có thể nhẹ nhõm phần nào và chúc phúc cho anh ấy khi biết tin anh tìm được một người con gái cùng cảnh ngộ , yêu anh và làm vợ anh. Sau này, em vẫn đến thăm họ, nhìn thấy cảnh hạnh phúc của họ , đôi khi em thấy có chút tủi thân và ghen tị.

… . Còn một 1 người nữa, người đã lừa dối và chối bỏ em. Em và anh ta yêu nhau được hai năm. Hai năm em yêu chân thành, trao hết mọi thứ mà em có. Một cô sinh viên sắp ra trường, em chỉ mơ ước mình sẽ kiếm được một công việc ổn định , sau đó lấy chồng và người chồng đó không ai khác ngoài anh ta. Cho đến một ngày, Anh ta nói chia tay em vì đã yêu một người đàn bà khác. Nghe bạn bè nói người phụ nữ đó hơn anh ta những bốn tuổi, nhưng là một phụ nữ Việt Kiều đã qua một đời chồng và rất giàu có. Giàu hơn gấp vạn lần một đứa con gái sinh viên xuất thân từ tỉnh lẻ như em….. Ngày anh ta vứt bỏ em chính là ngày anh và em gặp nhau đấy”

Nói đến đây , Em cười nhưng nước mắt đã lăn xuống thành hai hàng dài từ lúc nào không biết. Lau nước mắt em cố gắng cười như chưa bao giờ mềm yếu. Em là một cô gái mạnh mẽ và chân thành.

- Thế còn anh?

- À… Lâu rồi a chưa yêu ai cả, gần 1 năm nay, ban ngày đi làm, tối về một là lang thang với lũ bạn nếu không thì ở nhà vùi đầu bên cái máy tính, loanh quanhnhư một vòng tròn chán ngắt. Chỉ vậy thôi

Trước đây anh cũng từng yêu 1 cô bé cùng quê với nàng đấy, đó là thời sinh viên, tình yêu sinh viên có lẽ là tình yêu đẹp nhất. Bọn anh yêu nhau đến hết thời SV, tốt nghiệp ra trường xong mọi thứ cũng đều chấm hết. Cô ấy là con duy nhất và buộc phải về nhà công tác để gần bố mẹ, không phải là quyết định của bố mẹ mà là của cả cô ấy nữa. Anh không trách, và cũng chẳng có cách nào đành chấp nhận. Vậy là gạt nước mắt chia tay. ”

Tất nhiên câu chuyện là bịa, tôi nói dối . Em kể câu chuyện buồn quá cho nên câu chuyện của tôi cũng không thể vui được… Tôi muốn làm cho em cảm thấy rằng mình là một người đàn ông tốt, chung tình. Tôi cũng từng trải qua đổ vỡ trong tình yêu và tôi biết làm thế nào để chân trọng tình yêu sắp tới.

Tôi nghĩ rằng, với một câu chuyện cũng buồn, một người đàn ông chung thủy và đồng cảm vào lúc này có thể làm bờ vai đang thất tình mềm yếu kia thích tôi, yêu tôi.

- Học xong em sẽ về quê hay ở lại Hà Nội?

- Có lẽ em sẽ về, mà cũng chưa biết được, cho em một lí do để em ở lại đi. Hì

- Lí do à!Là có anh … . có anh hy vọng em ở lại, hàng tối làm bạn với anh ở cái hồ nhỏ này.

Nàng cười , nụ cười thật xinh đẹp , nhìn em lúc này tôi muốn hôn .

**********

Điện thoại nàng đổ chuông, bên kia là tiếng cô bé bạn cùng phòng giục nàng về vì đi chơi mà quên mang chìa khóa phòng. Tôi đành miễn cưỡng chở nàng về , lần này lại vụt mất, nhưng dù sao cũng có một bước tiến vì đã biết được phòng trọ của nàng .

Đưa nàng về qua những chùm mưa phơ phất lúc dầy lúc mỏng , nàng ôm nhẹ tôi và nói.

- Hôm nay , lúc đầu em muốn được anh đưa đi Chợ Hàng Mã chơi nhưng nghĩ lại ngồi với anh ở bên hồ này em thấy thật vui, em nghĩ mình chọn đúng.

Không biết ai thích ai trước nhưng cái ôm đó nhanh chóng làm tôi nghĩ rằng chúng tôi đang là một cặp yêu nhau.

- Ngày mai trời không mưa đâu, anh đưa Chè xinh gái đi ăn chè nhé?

- Hứ em không thích ăn chè, em không thích ăn em. Em thích ăn kem và sữa chua mít cơ . ( Giọng nàng nũng nịu)

Vậy là mai, tôi lại được đưa nàng đi ăn sữa chua mít.

Ngày mai là thứ 7, nhưng rồi thứ 7 ấy không tới, hôm đó nàng bảo rằng nàng đi học buổi trưa chiều về bị say nắng mệt quá không đi được nên chúng tôi đành chuyển sang tối CN. Tôi lo lắng gọi điện nhưng nàng bảo : Không cần sang thăm em, em không sao, … . em xin lỗi, mai em đền.

Nghe thấy chữ “đền” của nàng mà thật tuyệt.

Tối Chủ nhật đi chơi phố cổ với em yêu là ký ức khó quên của nhiều thanh niên trẻ ở cái đất Hà Thành này, tất nhiên chẳng ngoại trừ tôi. Gửi xe bờ hồ, nắm tay nàng đi qua những con phố nhỏ lộn xộn người đi kẻ đứng. Hai đứa đi ăn sữa chua mít , ra bờ hồ ăn knàng, cuối cùng đi vòng quanh bờ hồ, tới khi mệt thì ngồi nghỉ ở ghế đá ngắm Hồ Gươm.

Nàng nhí nhảnh và tinh nghịch đến nỗi ngồi yên một chỗ thì chân tay không chịu được. Nàng phải nhặt những viên đá nhỏ ném xuống hồ cho bớt ngứa chân tay.

- Em cẩn thận không bảo vệ người ta thấy được. Người ta bắt đấy.

- Em muốn gọi thần rùa lên cho Em xin một điều ước.

- Em ước gì?

- Em ước mình gặp nhau sớm hơn.

Tôi khám phá ra rằng , khi con gái ở bên cạnh người con trai mà họ yêu, họ bị trẻ con ra và đáng yêu lên thì phải. Tới khi, Lật mấy viên đá lên một lũ côn trùng xuất hiện, là gián, nàng kêu lên thất thanh Á gián gián… nhưng rồi lại dậm chân lia lịa xuống bẹp dúm chẳng tha một con nào.

Tôi cười to :

- Nhìn “ngọt canh xương ống” thế kia mà khỏe thật đấy, Bẹp dúm, không chừa một con nào.

- Anh đừng có mà khen em, người ta gầy yếu thế này mà.

- Uh thì thế anh mới gọi là “xương ống”, haha em tưởng anh khen em hả?

- Anh nhảy xuống hồ đi, anh nhảy xuống hồ đi

Em đẩy tôi ra khỏi ghế. Nhân cơ hội tôi nắm lấy hai tay và hôn lên gò má em một cái.

- Đồ cơ hội – Câu nói này tôi dịch theo ngôn ngữ “con gái học” thì có nghĩa là em đồng ý yêu anh.

- 22h rồi, đi đâu nữa em nhỉ?- Tôi gợi ý.

- Hồ Tây đi anh, em lại thích ra đấy.

“Thật là thất vọng, ý nàng chẳng hợp với ý tôi gì cả. Mỏi chân lắm rồi. Tôi muốn về một cái gọi là nhà và đi nghỉ cơ. ”

- Em tham thế, đòi đi hết tất cả các hồ đẹp ở thành phố này trong một hôm à. Thế thì mai còn chỗ nào mà đi nữa đây.

- Còn Hồ Tây nữa, em muốn anh đưa em đi hết trong ngày hôm nay.

Tôi chiều em . Và hai đứa lại đi.

- Anh nghe nhạc không em bật cho anh nghe nhé?

Bài hát vang lên có câu” Đối với anh em vẫn là cô bé , những nghĩ suy trong đầu còn non nớt. Chẳng lo ngày nay ngày sau đến. Còn mơ tình yêu sẽ như những giấc mơ nhiệm màu”

Hai đứa ngâm nga cùng hát theo : – Bài này anh cũng thích lắm, Hồ Quỳnh Hương hát bài này rất hay.

- Nhưng thực ra bài này em thích giọng con trai hát hơn… . Anh… ??

Tôi đành hát cho em nghe, cái giọng vịt đực mà chưa bao giờ tôi thể hiện trước một cô gái. Em im lặng thưởng thức.

- Anh cứ đi đi bao giờ tới gọi em, em ngồi sau ngủ nhé

- Ừ nhưng em phải ôm anh, em ngã ra đấy thì anh biết làm sao?

- Khôn thế

Nàng nhắm mắt lại áp mặt vào lưng tôi. Ôm tôi. Tôi im lặng để cảm nhận những phút giây hạnh phúc ấy.

**********

Trên đường đưa em về, Tôi cố tình đi lòng vòng để về thật muộn, sẽ có cớ để đưa em vào nhà nghỉ. Để ngay sau hôm nay em sẽ chắc chắn là của tôi. Có thể đối với các bạn nữ, các bạn sẽ nghĩ một thằng con trai suy như thế là một thằng bỉ ôi. Nhưng xin đừng trách tôi nặng lời, bởi đa phần con trai ở tuổi chúng tôi thằng nào chả nghĩ rằng khi một người con gái đồng ý ngủ với mình… . tức là cô ấy yêu.

Tôi phóng thẳng vào một nhà nghỉ ngay trong ngõ gần nhà em. Vội vã đặt phòng rồi kéo tay em chạy thẳng một mạch mà không dám ngoái lại nhìn, em ngoan ngoãn để tôi lôi đi, giây phút này tôi biết chữ ” đền” của em nghĩa là gì. Vừa vào phòng em nói giọng lí nhí.

- Anh đi ngủ đi, em về phòng trọ đây.

Mặc kệ câu nói chữa ngượng quá thừa và phổ biếnấy. Tôi vội chốt chặt cửa, đặt tay lên eo ép chặt em vào tường để cho dù có biết bay em cũng không thể thoát khỏi tay tôi. Tôi hôn một nụ hôn thật lâu và nồng cháy. Em đồng ý. Mọi cử chỉ của em đều là sự nhẹ nhàng đồng thuận , hòa nhịp cùng sự khao khát của cả hai. Chúng tôi cởi từng cúc áo và trao cho nhau những âu yếm trong từng hơi thở ướt át. Sau đó, cả hai cùng ngủ thiếp đi cho tới sáng.

Mở mắt ra tôi phát hiện em đang ngắm trộm khuôn mặt tôi bằng một nụ cười thật dịu dàng. Tôi nâng niu em trong vòng tay, tôi muốn chứng tỏ cho em biết rằng tôi yêu em rất nhiều chứ không phải chỉ là ham muốn thể xác tầm thường. Tôi nhìn thẳng vào mắt dưới bờ mi cong và đều ấy , tôi tiến gần rót vào tai em giọng trầm ấm:

- Anh có là lí do để e ở lại không?

Nàng mỉm cười hạnh phúc và vùi đầu vào ngực tôi.

**************

Buổi sáng, sau khi đưa em về. Vừa tới công ty, tôi đã lấy điện thoại ra báo cho em biết tôi đã tới công ty và những tin nhắn trêu ghẹo chuyện của hai đứa hôm qua tự nhiên như một cặp vợ chồng mới cưới. Nàng nhắn tin :

- Đồ đáng ghét. Em ngủ đã. Anh làm việc đi nhé.

Cả buổi sáng hôm đó đầu óc tôi lâng lâng không thể tập trung vào công việc. Mắt đờ đẫn và hay cười một mình. Những triệu chứng mà có lẽ người ta gọi nó là “lúc mới yêu”. Gần tối, khi gần tan giờ làm việc, tôi nhận được tin nhắn:

- Em về quê rồi. Tạm biệt anh. Người đàn ông tốt.

E nói ngắn gọn dễ hiểu , tôi đã tin rằng em về thăm nhà mấy ngày thôi và rồi sẽ trở về bên tôi. Nhưng một vài giờ sau tôi phát hiện, em đã cắt đứt mọi liên lạc với tôi. Tôi điên cuồng gọi , nhắn tin nhưng đều không được vì em đã chặn số tôi. Cả nick Zalo mọi ngày hai đứa dùng để chat với nhau cũng không còn dùng nữa. Mọi cố gắng đều trở nên vô nghĩa.

Thì ra đây là câu trả lời của em.

Biệt danh của em là Chè, Chè này đắng thật. Em nói Cảm giác bị chơi đùa và rủ bỏ đau lắm, anh không hiểu được đâu, bây giờ thì tôi đã hiểu. Mọi thứ diễn ra quá nhanh và thật buồn cười. Nó lại giống một trò chơi trước đây tôi hay chơi. Chỉ khác là, vai trò đã bị đảo ngược. Kẻ “chơi” tôi là em, còn tôi là kẻ bị lừa tình. Em chơi còn ác hơn cả tôi nữa, chỉ một đêm rồi vứt bỏ. Cảm giác như tình cảm của mình bị coi rẻ đến bất ngờ. Tôi cười mỉa trong ánh mắt còn hơn cả sự uất hận, bàng hoàng và đau đớn. Tâm trí tôi lúc này … như một gã
điên.

Mấy ngày sau, tâm trạng có khá hơn một chút. Tôi cố tình nghĩ xấu về em mọi lúc, tôi cũng coi em chỉ là thứ tình một đêm , tôi cho phép lí trí được quyền thiên vị hơn tình cảm, để sự ghét em làm xoa dịu đi tình cảm tôi đã dành tặng em. Tôi làm được hay không cũng không rõ nữa, tôi ghét em nhiều hơn nhưng tình yêu tôi dành cho em vẫn không hề thuyên giảm.

Một tháng sau, vẫn nhớ và nằm ngắm những bức ảnh còn xót lại trên nick zalo bỏ hoang của của em những lúc rảnh, tôi chợt nảy ra ý nghĩ. Tôi gõ số điện thoại đã chặn tôi ấy lên thanh tìm kiếm của facebook. Và mong tìm ra face và xem kẻ lừa tình tôi đang sống ra sao.

Tôi tìm ra em, vẫn đang ổn, vẫn rất ổn với những bức ảnh tự sướng vui vẻ ôm ấp bên một anh chàng mà tôi đã nhận ra. Đó là anh bạn có ảnh trong điện thoại từng có lần em đã cho tôi xem, em bảo với tôi đó là một ông anh họ. Bên cạnh phần thông tin cá nhân là tình trạng đang hẹn hò với anh bạn trong ảnh đó.

Tôinghe rõ thấy tiếng tim mình đập nhanh hơn. Lồng ngực tôi như muốn vỡ ra , cổ họng đắng nghẹn, ánh mắt tôi long lên vì giận giữ. Tôi không muốn xem nữa và tắt phụt nó đi.

“Vậy là đã rõ. Em có người yêu đợi ở quê nhà. Thì ra Em cặp với tôi có lẽ cũng chỉ vì thiếu thốn tình cảm và giải quyết vấn đề về sinh lí”. Tôi cười khẩy.

Tôi cười bản thân mình. Tôi cũng cười vì còn thấy thương hại anh bạn vừa rồi. Liệu ai trong tôi và anh bạn này là người đáng thương hơn, trong khi ở quê nhà mong ngóng chờ đợi thì người mình yêu lại đang nằm ngủ với không biết bao thằng con trai khác. Tôi thấy vui hơn, thấy thương
Trang: « 12
Chia Sẻ Bài Viết
Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Có Thể Bạn Chưa Xem
• Từ Khoá
Tags:

Truyện Teen - Đồ Khốn Em Yêu Anh

• Liên Hệ - Hỗ Trợ
Automatic Backlinks, Free backlinks Phone: 0168.707.4957
Dục Tú - Đông Anh - Hà Nội
Hosting By XTGEM.COM
Lê Minh Hải ™́ © 2014
wap hayU-ON