h banh chuyển qua đá luôn trai gái lộn xộn…thấy cũng vui.
Buổi tối tui qua bên nhà trọ thằng Phong hai đứa ôn thi Tin A rồi hơn 10h00 đêm tui về lúc đi qua nhà trọ không thấy thằng Minh nên về luôn.
Sáng hôm sau 8h là tui đã có mặt tại trường theo như lịch hẹn rồi để làm sổ đoàn với mấy cái xét tốt nghiệp gì đó.
Rồi lớp kéo đi nhậu vừa lúc ,này trời cũng đổ mưa ầm ầm chắc tại thằng Minh mới nhận học bổng loại giỏi và mời cả lớp đi ăn nên làm ông trời cảm động quá.
Trời vẫn còn mưa lăm răm tui với thằng Tuấn mới chạy ra quán nhậu bình dân UT trước rồi mấy đứa trong lớp mới từ từ kéo ra sau.
Trong khi chờ đợi tụi nó tu lấy điện thoại ra gọi lên tổng đài của thegioididong đặt mua online cái USB 8GB vì hôm trước tui làm mất cái USB cũ rồi…trong đó có nhiều hình lắm thằng Minh mà biết chắc nó chửi tui quá vì tui chưa có xoá…
Èo đã thế mà ku Phi trên gockhuat.eu còn nói tui là gái hư nên làm mất usb…bữa đó kiểm tra hết giờ ông thầy đuổi ra hết nên quên lấy thế là mất.
Tui ngồi kế bên thằng Minh con trai ngồi theo con trai phía ngoài là mấy đứa con gái.
Tụ nó kêu hai cái lẩu rồi bên con trai uống rượu, con gái kêu bia. Do thằng Minh ngồi ở giữa nên uống cả bia và rượu luôn.
Nó rót một ly đưa cho tui rồi kêu tui uống được bao nhiêu thì uống phần còn lại thì nó uống.
Tui lấy nguyên chai rượu rồi đụng vào ly của nó đang cầm vậy mới sóck.
Nhưng tui đâu có uống làm nó quê chửi tui…tại chiều có hẹn lấy usb nên tui mới không uống, tui nhậu dỡ lắm uống là nằm luôn đi gì nỗi nên không uống.
Thấy vậy thằng Minh cũng không ép tui nữa mà uống với mấy thằng khác trong lớp.
Không biết tui có nên kể lại chuyện này không nhưng đó là sự thật, khi cái lẩu sôi rồi thằng Tuấn với tui mới bỏ cá viên, mực, tôm vào…sau đó sôi trở lại thằng Đức với thằng Giàu hai thằng bỏ rau, mì vào và thật sự tui rất là ngỡ ngàn và choáng vì hai thằng này nó ăn tự nhiên đến mức kinh khủng…vừa mở nắp ra là xúm lại gấp sạch sẽ…tui cầm đôi đũa mà nhìn luôn sau 30s nồi lẩu chỉ còn hai cọng rau muống.
Thằng Minh thì được 1 viên cá thôi…thấy vậy thằng Tuấn bỏ cho tui miếng tàu hủ nhưng tui nói:
- Tao không ăn được tàu hủ…
Má nó tức lên tới não hai thằng đó ăn như heo, không phải đây là lần đầu tiên mà mấy lần như vậy rồi.
Ít ra cũng phải chừa cho người ta nữa…dù sao thằng Minh có khao thì ít ra cũng gắp cho nó một chút chứ…
Cũng vì cái tính tham ăn mà lần trước thằng Đức với thằng Giàu bị ngộ độc thực phẩm mấy ngày do ăn mực tươi nướng trong khi mấy đứa kia đâu có ăn nên không có bị gì hết.
Chương 38
Thằng Minh thấy vậy nên cho tui viên cá luôn nhưng tui trả lại.
- Thôi, ăn đi. Tui ăn rau muống cho nó đẹp da được rồi. – tui nói.
Thằng Minh lại kêu thêm cái lẩu thứ hai ra tui cảnh giác hơn lần trước rồi nên dành làm chủ tình hình và tui gấp cho thằng Minh với tui trước còn lại mấy đứa kia muốn làm gì thì làm.
Thằng Minh nó cứ quất bia rồi rượu lẫn lộn với nhau nhìn mà bực mình, uống hoài.
Nó nói vẫn còn đủ tỉnh táo để chở tui đi lấy usb mà nên tui không thèm nói gì nữa.
Con gái lớp tui uống bia thấy ghê, cầm nguyên chai uống tay đôi với mấy thằng con trai.
Bên ngoài trời vẫn cứ mưa nên muốn về cũng khó nên ngồi gần tới 11h30 mới ra về.
Mấy đứa trong lớp kéo nhau đi hát karaoke ở quán CN nhưng tui thì đi về trước.
Vừa về đến nhà thì thằng Minh gọi kêu đem giấy đóng tiền thực tập cho khoa gấp nên tui đi ngược vào trường một lần nữa.
Hơn 2h30 rồi mà tui nằm đợi không thấy bóng dáng thằng Minh đâu hết là tui đã phát bực lên rồi đó nha.
Tui mới ngồi dậy đi thay quần áo rồi định đón xe bus đi luôn chứ nằm chờ biết chừng nào nó mới tới.
Vừa đi ra khỏi cửa nhà trọ một chút là tui thấy bóng dáng của nó từ phía xa xa nhưng tui đi luôn không thèm đợi.
- Lên xe tui chở đi nè ! – Minh nói.
- Thôi tui đi sắp tới trạm xe bus rồi khỏi làm phiền ai hết.
- Lên đi tui chở cho nhanh ra đó chờ xe bus biết chừng nào mới tới.
- Thì từ từ cũng tới à.
- Mà mấy người hẹn mấy giờ ra lấy ?
- 3h00 ! Làm gì mà cười nham nhở hả ?
- 2h45 rồi kưng, thôi không đi thì tui về ngủ tiếp nha ! pp…
- Đứng lại coi con dê đáng ghét…tui đi mà ai nó không đi hồi nào đâu ?
- Lên xe đi, đừng có cắn tui bậy bạ là được rồi…
Trời mưa hoài thật là đáng ghét, mưa cũng không lớn lắm nên hai thằng không có mặc áo mưa.
Nó chạy nhanh quá nên tui kêu chậm chậm thôi đường trơn đó ngar hem, tui còn nhiều thứ chưa làm được đó nha.
Tui ôm nó thật chặt và cảm nhận được hơi ấm của cơ thể cùng hoà chung với mùi rượu vẫn còn trên cơ thể của nó.
Mà trời mưa này chắc không có ai để ý đâu ha, mà thấy rồi cũng đâu có làm gì được tui nè, hai thằng con trai ôm nhau thôi có chết ai đâu nè.
Tui cởi cái nón bảo hiểm ra rồi để lên xe thằng Minh có không có dzô mà đứng ở ngoài đợi tui.
Biết nó đang đợi nên tui cố gắng thật nhanh lấy usb rồi đi ra với nó.
- Đi đâu chơi không Minh ? – tui hỏi.
- Trời mưa mà đi đâu, về nhà trùm mền ngủ cho no ấm.
- Ừ, về thì về.
Suốt đường về tui cứ nhắm mắt mà ôm nó thật chặt như sợ nó bị gió bay đi mất ấy.
Buổi chiều tui kêu nó qua ăn kơm mà cứ nghe nó ừ rồi hử hoài mệt cu ghê. Con nhỏ lớp phó mới gọi điện cho hay là cả lớp chưa đủ điều kiện ra trường vì thiếu chỉ.
Chắc ý trời muốn thằng Minh còn ở ,lại với tui thêm mấy ngày nữa nè hehe.
Nhiều khi tui cũng kêu thằng Minh là con dê tại nó sinh năm 91 đó mờ. Tui đòi bẻ sừng cho nó hết đi lấy vợ luôn làm vậy có ác quá không ta ?
Lúc trưa tui làm biếng nấu ăn nên nhờ vậy mà chiều nay có món thịt muối chiên rất là ngon. Nó không qua thì thôi tui ăn một mình.
Không biết từ đâu mà thằng Minh xuất hiện nó lấy chén cơm của tui mà ăn ngon lành luôn.
Tui cắn nhẹ lên vai của nó rồi đi lấy chén khác ăn kơm.
Có một điều rất lạ là phòng của tui ở có một mình mà toàn xài đồ cặp không à. Từ cái gối đến ly rồi chén, đũa…tui cũng không biết tại sao nữa.
Nó tới cái chuyện này tui mới nhớ là hồi đi thực tập về tui có mua tặng cho nó một con xìtrum nhồi bông nhỏ nhỏ.
Thật ra là một cặp boy & girl lận nhưng tui đổi lấy hai con đều boy, tui mua ở chợ Nha Mân á.
Tui chừa lại hai đứa xìtrum girl cho nó chơi les mới vui, bà bán bả hỏi tui sao kì vậy ? Mà tui chỉ cười chứ không có trả lời.
Thằng Trung nó hỏi tui mua tặng bạn gái hả cái tui củng ừ, nó mà biết tui tặng cho thằng Minh chắc nó bị sốc hem chịu nổi đâu.
Tui giữ một con, con còn lại đưa cho nó giữ. Không biết còn không hay là tặng cho gái rồi nữa.
Vừa ăn tui vừa nói chuyện về cái vụ thiếu chỉ của lớp thì nó nói để ngày mai lên phòng đào tạo hỏi lại sau.
Một buổi tối thật là tưng tửng tui ngồi dựa lưng vào thằng Minh vừa ăn vừa quăng mấy cái vỏ đậu phộng dzô cái bịch nilong trong khi nó đang ngồi xem bản tin thể thao.
- Thằng Lâm đi đâu rồi Minh ? – tui hỏi
- Nó đi chơi rồi.
- Oh, sao tối nay có người tốt quá ở nhà không đi chơi há. Ủa mà nó ở chổ nào của Hồng Ngự ta ?
- Ở thị xã chứ đâu.
- Ừm, sao tui thích trai biên giới hơn ta ơi…
Tui tách mấy hột đậu phộng nấu rồi đưa cho nó.
Không biết sao mà tui khoái nhất là ăn đậu phộng nấu thích ăn từ lúc nhỏ rồi,
rồi, nó ăn không có ngán mà thấy ngon chứ đậu phộng rang tui không thích đâu nha.
Ở Cao Lãnh có ít chổ bán lắm ra đến tận cầu Đình Trung mua với giá 13k/liter.
Ngồi chán rồi tui đi đóng cửa lại rồi nằm trên đùi của nó, phim tui thấy phim đâu có gì hay đâu mà nó coi trời.
Tui nằm sát lên trên rồi quay mặt úp dzô bụng nó ngay cái rốn nhỏ xíu rồi kéo cái áo thun của nó xuống trùm lên cái mặt tui lun.
Chương 39
Tui liếm cái rốn thằng Minh nó la nhột đừng mà…rồi lấy tay che cái rốn lại thế là tui hết phá nó được nữa rồi nên đi đánh răng rữa mặt cho bớt buồn ngủ để ra ngồi chơi với nó tiếp.
- Tối nay qua bên tui ngủ không nè ?
Tui vừa hỏi vừa lấy tay choàng qua cổ nó từ phía sau.
- Ở đây coi đá banh.
- Nhớ nha đá banh quan trọng hơn mà…
Nó im lặng không thèm trả lời tui nên tui cũng ghét không thèm nhắc tới nữa.
Tối đó thằng Minh ngủ nằm ôm tui bên kia là thằng Lâm do làm biếng về với lại muốn ngủ với nó nên tui ở lại bên này luôn đó mà.
Sáng bữa sau vào trường để xem cái vụ tín chỉ bị thiếu xem như thế nào với lại bàn luôn cái chuyện đi chơi Vũng Tàu rồi về chia tay.
Bữa đó tức lắm kìa một mình tui cãi không lại với mấy đứa bánh bèo nên đa số phải thắng thiểu số nó đòi nâng tín chỉ môn HDC mà môn này tui với thằng Tuấn, thằng Trung điểm rất là thấp nếu nâng lên sẽ làm kéo điểm trung bình toàn khoá của xuống theo.
Thằng Minh không dám nhìn thẳng vào mắt tui mà nó đi lên phòng đào tạo luôn, tui cũng không thể trách nó được vì nó là lớp trưởng nên nhiệm vụ nó phải làm thôi…cái mà tui không ngờ là lớp tui nó bỉ ổi đến vậy vì ra trường mà bất chấp như thế…cũng chính vì vậy mà 2 tuần sau tức là khi tui đang viết tới đoạn này của truyện thì nhận được tin là cả lớp chưa đủ điều kiện ra trường nên tui thấy rất vui với những gì mà mấy đứa nó đã làm và như vậy tui cũng sẽ còn trở lại Cao Lãnh trong một thời gian không xa.
Thằng Minh trở lại lớp với ánh mắt như thông cảm với tui…thế là tui đủ hiểu rồi éo có đi chơi luôn.
Lúc trước là tui có đăng kí đi nhưng bấy giờ rút lại.
Đi Vũng Tàu gì mà còn hơn ăn cướp 700k nên tui không có đi.
Đa số mấy đứa trong lớp là dân miền Tây chưa đi ra miền Đông lần nào nên ham hố thôi.
Con Lan hỏi sao tui không đi ?
- Tui không có tiền làm sao đi được ? – tui nói.
- Vậy sao hồi lúc trước ông đăng kí đi được giờ thì lại nói không đi ?
- Lúc trước khác bây giờ khác, lúc đầu nói 500k giờ lên 700k mà tui cũng không có tiền đâu mà đi.
Cái mấy con nhỏ khác cũng hùa theo loi nhoi áp đảo tui.
- Muốn tui đi cũng được nhưng mấy người trả tiền cho tui đi. – tui nói.
Nói vậy tụi nó mới chịu im mà hết la làng đó. Nhưng một lát nó nói thiếu người nên phải tăng tiền và lại kêu tui đi…
- Tui đi rồi buổi tối ra đứng đường trả nợ hả ? – tui nói.
Tới lúc này thằng Minh mới lên tiếng:
- Mày đi đi tao trả tiền cho mệt quá !
Tui biết nó mới nhận tiền học bổng nên có thể trả tui nhưng tui không muốn xài tiền của người khác.
Thằng Minh nói trả tiền cho tui làm mấy đứa trong lớp ngạc nhiên nhìn thằng Minh rồi quay qua nhìn tui.,
- Tui không thích xài tiền của người khác !
Nói xong tui bỏ đi về luôn thằng Tuấn thấy vậy cũng theo tui đi về.
Tui không phải là đứa dễ ăn hiếp như hồi năm nhất đâu cái gì quá đáng thì tui nói thẳng à.
Thật ra mấy đứa nó cũng chẳng tốt lành gì đâu đi để đóng tiền ăn chơi cho mấy đứa nó thì có, tiền quỷ lớp nó không trả mà đi chơi xài hết rồi tui còn chưa đòi lại nữa…
Tối thằng Minh qua phòng của tui mang theo cái laptop với cái balô đựng quần áo sẵn rồi vì khuya nay 3h00 đi Vũng Tàu ra tới đó là khoảng 7h00 sáng.
Nó cứ đi theo tui và nhai cái vụ đi Vũng Tàu hoài làm tui bực mình lên.
- Giờ đổi ý đi vẫn còn kịp đó, mấy người đi tui cho tiền chứ để tui cá độ đá banh thua hết cũng vậy à ! – Minh nói.
- Hay quá há ai cho chơi cá độ đá banh, tiền không để xài mà làm vậy đó hả ?
- Vậy đi nhậu cũng hết à !
Coi nó trả lời mà không nổi điên lên với nó mới là chuyện lạ.
Mai mốt nó mà lấy trúng con vợ hiền hiền để nó giữ tiền là xong luôn, đi nhậu suốt bỏ đói vợ con ở nhà nè.
Chắc tui không có diễm phúc làm dâu nhà họ Lê của nó đâu nên tui yên tâm.
Thật ra tui cũng muốn đi nhưng với thằng Minh thôi còn đi với cả lớp thà ở nhà học bài thi còn sướng hơn.
Thằng Minh nó gửi tui giữ dùm cho nó cái laptop khi nào về nó sẽ lấy và sẵng cho tui học excel luôn vì bữa 23.06 là thi rồi.
Tui lấy máy của nó làm bài một chút xíu rồi giăng mùng kêu nó đi ngủ sớm khuya nay anh đi rồi.
Tố